TỨ QUÝ CẨM - Trang 772

“Các ngươi cũng lui ra đi.” A Vụ nói với Tử Phiến và Đồng Văn.

Dưới ánh nến, A Vụ chăm chú thêu thùa với dáng vẻ hiền dịu, thỉnh

thoảng ngước mắt nhìn Sở Mậu rồi lại lập tức cúi đầu làm hầu bao, trong
lòng nghĩ thầm, mỗi lần cốc trà của Sở Mậu sắp hết, sao nha đầu đó lại biết
mà vào rót nhỉ? Pha được khoảng bốn lần trà thì sẽ thay trà mới. Nha đầu
này không thể xem thường. A Vụ nghĩ.

Đến khoảng nửa đêm mà Sở Mậu vẫn không có ý định đi ngủ, A Vụ đã

bị giày vò cả một ngày, mí mắt bắt đầu cụp xuống nhưng nhờ ý chí lớn lao
nên nàng mới không ngủ gật - Từ trước đến nay nàng ngủ gật không ít lần.

Cuối cùng, sau khi A Vụ nho nhã ngáp một cái, Sở Mậu mới đặt cuốn

sách trong tay xuống, khi tim A Vụ đang thắt lại thì nghe hắn nói: “Đi nghỉ
thôi.”

A Vụ gật đầu, bước theo Sở Mậu đến cạnh giường treo rèm lụa đỏ sẫm.

Nàng đứng bên cạnh, không bước đến cởi khuy áo giúp hắn, một người cũng
mắc bệnh sạch sẽ như nàng đương nhiên hiểu thói quen của Sở Mậu.

Sở Mậu đưa mắt nhìn nàng, miệng gọi: “Mai Ảnh.”

A Vụ lúc này mới biết thì ra nha hoàn đó tên là Mai Ảnh.

Mai Ảnh và Mai Mộng cùng lên tiếng rồi bước vào, phía sau có thêm

hai nha hoàn nữa. Mai Ảnh bước lên trước một bước, đứng cách Sở Mậu
khoảng nửa tấc, đưa tay cởi đồ trang trí trên người hắn, động tác nhanh
nhẹn, nhẹ nhàng, ngón tay chỉ hơi đụng vào đồ vật. A Vụ nhìn mà thót tim,
thật là làm khó cho Mai Ảnh, động tác dứt khoát mà không đụng vào người
hắn, khó hơn cả đi trên dây thép.

Những đồ Mai Ảnh cởi ra được đặt vào khay đang bưng trong tay Mai

Mộng. Tiếp đó, Sở Mậu tự mình cởi áo ngoài, Mai Ảnh nhanh chóng đỡ lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.