TỨ QUÝ CẨM - Trang 948

theo, Diễm Chiêu quỳ ở cuối hàng do dự giây lát rồi cũng dập đầu.

“Tuổi của các ngươi cũng không còn nhỏ nữa, sao có thể làm việc nặng

được? Quả thực ta cũng không cần nha hoàn nữa, nếu giữ lại ở vương phủ,
chỉ sợ các ngươi sẽ phải đến Hồng Dược Sơn Phòng. Chúng ta dù sao cũng
từng là chủ tớ, ta sẽ cho các ngươi của hồi môn, sẽ tìm người xứng đáng để
gả các ngươi đi, thế nào?”

Diễm Chiêu tỏ ra khá xúc động, còn Tú Nghi và Khả Chi thì đồng

thanh nói không chớp mắt: “Nô tỳ không cần tìm người xứng đôi, chỉ muốn
ở bên cạnh hầu hạ Vương phi thôi.” Hai người này dù không biết tấm lòng
thật hay giả nhưng đều là người thông minh. Họ biết mình và A Vụ chẳng
thân thiết gì, nếu bị gả đi cũng chỉ là tùy tiện mà thôi, đợi sau này chiếm
được cảm tình của Vương phi rồi mới bị gả đi thì sẽ có sự khác biệt.

A Vụ không sợ người thông minh, chỉ sợ người không trung thành.

“Diễm Chiêu, ngươi thì sao?” A Vụ nhìn sang Diễm Chiêu hỏi.

Diễm Chiêu thấp giọng đáp: “Nô tỳ xin nghe Vương phi sắp xếp.”

“Được!” A Vụ ngoảnh đầu nói với Cung ma ma: “Ma ma, bà tìm cho

Diễm Chiêu một tiểu tử thích hợp. Còn Tú Nghi và Khả Chi, bà giữ lại bên
mình, thấy lúc nào tìm được người thích hợp thì gả họ đi.”

Cung ma ma gật đầu đáp vâng.

Khả Chi và Diễm Chiêu đi theo Cung ma ma ra ngoài, còn Tú Nghi vẫn

chần chừ đứng đó, cuối cùng bước đến trước mặt A Vụ, quỳ xuống nói: “Nô
tỳ còn có một chuyện muốn bẩm với Vương phi.”

A Vụ gật đầu.

Tú Nghi nói: “Cầm Mi ban đầu không có gan lớn như vậy đâu ạ, nhưng

Vịnh Mai cô nương tìm mấy lần, cô ấy mới đi đến đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.