TỨ QUÝ CẨM - Trang 984

Sở Mậu nghe thấy liền dừng lại rồi chậm rãi quay người, đợi A Vụ đến

gần liền giơ tay về phía nàng, đây là lời mời gọi âm thầm.

A Vụ rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, nghĩ thầm có lẽ hắn báo

thù việc bài xích vừa rồi của nàng. A Vụ cũng cảm thấy Sở Mậu thật kỳ lạ,
rõ ràng hắn ghét đụng vào người khác vậy mà lại không cự tuyệt nàng.

Đêm ngày càng lạnh, A Vụ nhanh chóng suy nghĩ có nên đặt tay mình

vào tay Sở Mậu hay không, cảm giác này khiến nàng cảm thấy khó chịu vì
bị ép buộc. Nhưng nếu từ chối, chắc chắn sẽ đắc tội với Sở Mậu và khiến
hắn mất mặt với bọn người đi theo hầu. Huống hồ, trong cung vắng lạnh lẽo
này không biết có bao nhiêu linh hồn đi lang thang, chỉ có ở cạnh Sở Mậu
thì bọn chúng mới không dám lại gần nàng, nàng cũng chẳng hiểu tại sao
năm đó linh hồn mình lại phiêu dạt đến gần hắn như thế.

Dựa dẫm vào người có “chân long khí” để tránh tà đúng là không tồi.

A Vụ bặm môi đặt tay mình vào lòng bàn tay Sở Mậu, lúc này mới thấy

bàn tay hắn vừa to vừa ấm áp, trong thời tiết giá lạnh này, để hắn dắt đi như
vậy cũng miễn cưỡng chấp nhận được, nhưng về phải rửa tay thật sạch.

Con đường trong thâm cung dài đằng đặc cuối cùng cũng đã đi hết, lúc

ngồi trên xe ngựa A Vụ đã cảm thấy rằng trên đời này không có gì khiến
người ta thoải mái bằng được ngồi trên xe.

Điều khiến A Vụ bất ngờ là Sở Mậu cũng bước vào xe.

Sở Mậu mặc dù không phải vạm vỡ, nhưng dáng lại rất dài khiến cho

không gian trong chiếc xe bỗng trở nên chật chội, hơn nữa vừa bước lên xe
là hắn đã ngồi thẳng đơ khiến A Vụ muốn co duỗi, nghiêng bên nọ bên kia
cũng không được, thành ra trong lòng không rung động mà chỉ cảm thấy oán
trách thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.