TỨ QUÝ CẨM - Trang 987

chợt nhận ra, trong suốt bữa tiệc hôm nay, Sở Mậu không đã không đụng
đũa vào bất cứ thứ gì, nàng nhất thời cảm thấy hổ thẹn vô cùng, vì nàng đã
không làm được cái việc “thật lòng” như lời Cung ma ma nói!

“A Vụ thấy ta nên giúp Ngũ đệ hay Lục đệ?” Sở Mậu nói với giọng

thoải mái.

A Vụ cảm giác mùi rượu của Sở Mậu đang phả vào mi mắt nàng khiến

nàng không muốn mở mắt, cũng không quen với khoảng cách gần như vậy
nên nghiêng người ra phía sau, đầu óc cực kỳ tỉnh táo.

Sở Mậu thật biết “đánh bẫy”. nếu không phải đã từng trải nghiệm cuộc

sống kiếp trước thì không chừng A Vụ cũng bị thần sắc nhàn tản của hắn
đánh lừa. A Vụ sẽ phải hiểu được bên trong con người hắn, muốn như vậy
thì bắt buộc phải làm thế nào cho hắn nói thật lòng với nàng, tức là hắn coi
nàng như người của mình, không đề phòng gì hết.

A Vụ đặt giả thiết nếu mình là một người đơn thuần không biết gì về

chuyện tương lai thì sẽ trả lời như thế nào. “Điện hạ giờ là con trưởng của
Thánh thượng, lẽ nào không thể...” Câu hỏi này của A Vụ vừa mạnh dạn vừa
thích hợp, nàng không phải người ngoài mà chính là vợ của Sở Mậu, đương
nhiên có thể hỏi như vậy, nếu không hỏi mới là giả dối. Thử hỏi trong thiên
hạ này có nữ nhân nào không muốn ngồi vào cái ghế của Hoàng hậu, trở
thành nữ nhân cao quý bậc nhất thiên hạ chứ?

Sở Mậu lặng lẽ nhìn A Vụ một lúc rồi nói: “Chẳng lẽ Vương phi không

biết thái độ của phụ hoàng với ta sao mà còn có ý nghĩ viễn vông như thế?”

A Vụ nghiêm túc nói: “Thiếp không nghĩ viễn vông, cũng không nịnh

bợ điện hạ đâu, luật pháp từ xưa đã như thế, nếu Thánh thượng thiên vị
không lập điện hạ làm thái tử thì làm sao có thể bịt miệng được bao người
trong thiên hạ? Điện hạ không ngốc, cũng không ác độc, rõ ràng là người
thông minh quả quyết, nếu có thể...mới chính là phúc của nhân dân trăm
họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.