TỰ THÚ THÁNH AUGUSTINO - Trang 49

Kinh nghiệm này đưa tôi đến việc suy nghĩ về tất cả những thụ
tạo của Chúa. Tôi thấy không có vật nài có sự hữu tuyệt đối (vì
nơi sự bị ảnh hưởng thời gian, sự hư hỏng, sự chết hay bị phá
hủy) nhưng chúng cũng không phải là không tự hữu. Chúng hiện
hữu nhưng không theo quyền của chúng. Chúng đều tùy thuộc
vào Chúa. Chúng hiện hữu chỉ vì Ngài hiện hữu. Nhưng sự hiện
hữu của chúng không tuyệt đối vì chúng không vĩnh cửu như
một mình Chúa. Như thế mọi thụ tạo hiện hữu vì do Chúa dựng
nên nhưng không thụ tạo nào hiện hữu cách tuyệt đối, vì chúng
không phải là Thiên Chúa.

Từ ý thức đó tôi đi đến kết luận rõ ràng. Tôi phải khôn ngoan
bám lấy Chúa vì xa ngài tôi sẽ không có sự hiện hữu tuyệt đối.
Trong ngài tôi có thể như ngài, như ngài đã nói cho tôi trước đây.
Rồi có dấu hiệu khác dựa trên một kinh nghiệm chung trong cuộc
sống hằng ngày, nhưng rất mạc khải cho tôi trong lúc đó. Cũng
cái bánh làm cho người khỏe thích thú và mát mẻ thì làm cho
người đau yếu muốn ói mửa; ánh sáng mặt trời vẻ vang cho con
người có đôi mắt tốt thì lại làm đau đớn cho con mắt yếu đau.
Thế là tôi hiểu rõ sự công thẳng của Chúa làm cho người yêu
thích đường lối ngài mát mẻ và thích thú thì lại xấu xa xúc phạm
đến người từ chối ngài. Hiểu được như thế hình như soi sáng cho
tôi trong cuộc chiến trường kỳ với vấn đề sự dữ. Chắc chắn sự dữ
có nguồn gốc không phải trong điều căn bản, nhưng trong một
thứ xấu xa tách rời Thiên Chúa, một thứ ý chí hướng về những
sự thấp hèn, đến nỗi sự tốt lành của Chúa cuối cùng có vẻ xấu xa
và sự xấu xa thành tốt lành.

Sự xáo trộn là những tư tưởng đó tôi tin thật là do Chúa, lôi kéo
tôi đến với Ngài, nhưng thân xác và dục vọng luôn đẩy tôi xa
ngài. Tôi không bao giờ hồ nghi là Chính Chúa là Ðấng tôi phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.