TỰ TRUYỆN WANBI TUẤN ANH - BẮT ĐẦU TỪ MỘT KẾT THÚC - Trang 117

Thật sự lúc đó tôi không có chút cảm giác lo sợ nào, thậm chí còn nhí nhảnh
giả bộ như đi catwalk trong bộ đồ bệnh nhân để chọc anh Chuột cười. Tôi
hiểu anh Chuột và anh Mèo đang sợ điều gì. Tôi cũng đang lo lắng kết quả
chụp MRI sẽ thông báo kích thước của khối u của tôi thật sự đã tăng lên
giống như kết quả lần chụp gần nhất ở Việt Nam. Nhưng lần nào trước khi
bước vào phòng MRI, tôi cũng cố gắng át đi nỗi sợ và giữ tâm trạng thật vui
vẻ. Không hiểu sao tôi có một niềm tin ngây thơ là nếu mình có lòng tin, ông
trời sẽ không nỡ phụ lòng mình. Nhưng lần nào lòng tin của tôi cũng bị phản
bội một cách thẳng thừng không thương tiếc.

Chụp MRI xong, trong lúc chờ kết quả để gặp bác sĩ vào đầu giờ chiều,

ba chúng tôi lại lang thang ra khu Bugis để ăn trưa. Tôi có một tính rất ngộ,
chỉ cần được ăn uống ngon, mọi nỗi buồn, mọi sự sợ hãi của tôi sẽ tan biến
hết. Đợt này tôi cũng xác định mình đi khám bệnh kết hợp du lịch nên dù kết
quả có thế nào, tôi cũng phải tận hưởng những khoảnh khắc khiến mình
thoải mái nhất. Tôi còn nhờ anh Mèo dắt đi mua trà sữa Koi. Trước đó, tôi
đã tự tìm kiếm thông tin trên mạng và nghe nói đây là hiệu trà sữa ngon nhất
Singapore nên tôi nhất định phải thử. Tôi chẳng hiểu sao mình có một tình
yêu cực kỳ mãnh liệt với món thức uống này (cũng vì vậy mà món ruột của
quán Ya! lúc trước cũng là trà sữa). Thỉnh thoảng mọi người cũng hay bực
mình vì sở thích này của tôi. Ở Việt Nam, khi biết có bất kỳ hiệu trà sữa nào
mới mở, tôi đều phải uống thử cho bằng được. Ai cũng hiểu tính tôi, chuyện
gì tôi thích mà không làm được, tôi sẽ mè nheo rất dai. Vì vậy, mọi người
chìu ý tôi (chắc cũng do “nể mặt” tôi là bệnh nhân). Anh Mèo từng sống ở
Singapore gần một năm nhưng cũng phải rất vất vả mới tìm được một cửa
hàng KOI gần khu Bugis. Ai cũng thở phào nhẹ nhõm…

Sau khi uống trà sữa, chúng tôi quay lại bệnh viện với tâm trạng nhẹ

nhàng, giống như tôi chỉ đơn giản sắp phải kiểm tra sức khỏe tổng quát. Bí
quyết của riêng tôi: với những chuyện vượt quá tầm kiểm soát của mình,
thay vì dằn vặt bản thân bằng những ý nghĩ tiêu cực bế tắc, tôi luôn nghĩ về
những điều tốt đẹp, dẫu mong manh. Có lẽ nhờ vậy mà tôi thanh thản vượt
qua được nhiều cú sốc của cuộc đời mình. Những lần trước, tôi chưa lần nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.