TỰ TRUYỆN WANBI TUẤN ANH - BẮT ĐẦU TỪ MỘT KẾT THÚC - Trang 97

giả yêu thích. Nhưng tôi trả lời bằng một câu trớt quớt: “Thôi kệ đi, giờ hit
hay không chả sao, chỉ cần em không vụt mất là được!
”.

Còn nơi đây kỷ niệm xưa, em đã ra đi một chiều mưa

Bao nỗi cô đơn, biết sao đếm cho vừa

Tôi chẳng biết Bi lấy ở đâu ra những trải nghiệm để viết được những lời

hát da diết như vậy. Nhưng trong lòng tôi vẫn luôn ám ảnh nỗi lo sợ những
bản hit tạo nên tên tuổi của Bi sẽ vận vào chính cuộc đời em. Trước là Đôi
Mắt
, giờ biết đâu sẽ tới Vụt Mất? Tôi vừa mong ca khúc này sẽ tiếp tục
thành hit của em, vừa lo lắng nỗi sợ của mình sẽ thành sự thật. Cuộc đời Bi
rất ngộ, khi em hăm hở nhất cho một kế hoạch nào đó, thành công thường
không như ý. Còn những niềm hạnh phúc mà em chẳng trông mong lại
thường bất ngờ có được. Sau những ngày chiến đấu vật vã với bệnh tật và
đón nhận tin xấu về số mệnh của mình, Bi có được niềm an ủi bất ngờ với
một giải thưởng mà em không hề trông đợi…

***

LÀN SÓNG XANH

(Ghi lại theo nhật ký của WanBi Tuấn Anh)

Ngày 17 tháng 12 năm 2009

Hôm nay, các phóng viên sẽ bình chọn cho giải thưởng Ca sĩ trẻ triển

vọng Làn Sóng Xanh năm 2009. Tôi rất hồi hộp và vui mừng khi biết tin
mình được đưa vào danh sách đề cử này cùng với Phạm Anh Khoa, Akira
Phan… Xét về tên tuổi, anh Phạm Anh Khoa nhỉnh hơn tôi nhiều, vì bước ra
từ một cuộc thi hát uy tín và gây nhiều ấn tượng cho giới chuyên môn.
Nhưng ở khía cạnh khán giả, tôi tự tin là mình có lợi thế hơn, vì thời điểm
đó bài Đôi Mắt vẫn đang làm mưa làm gió suốt cả năm, và đối tượng khán
giả của tôi cũng rộng hơn. Nhưng giải thưởng này lại do các phóng viên
bình chọn, nên thật lòng tôi không dám đặt kì vọng gì nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.