TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 116

Nguyễn Vỹ

Tuấn, chàng trai đất Việt

Chương 18

Một buổi sáng thứ ba, Tuấn-em đang ngồi chăm chỉ nghe thầy giáo lớp
Năm giảng bài Địa dư, bổng có tiếng giầy tây của quan Đốc học đi lộp độp
ngoài hiên rồi bước vội vàng vào lớp, học trò đứng dậy. Quan Đốc ( người
tỉnh Nghệ-an ) nói tiếng tây trọ-trẹ với thầy giáo vài ba câu gì đó, rồi quay
lại nói tiếng Việt với học trò :
- 5 giờ chiều nay có máy bay tới tỉnh, vậy chiều nay cho nghỉ học để các trò
đi coi máy bay . Tất cả học trò đều phải đến trường hồi 3 giờ để thầy giáo
dẫn đi. Nghe không ?
Cả lớp đều đồng thanh dạ rân một itếng. Quan Đốc lại nói tiếng Tây với
thầy giáo vài ba câu rồi ra đi. Thầy bảo học trò :
- Asseyez-vous ! ( các trò, hãy ngồi xuống )
Học trò ngồi xuống, rồi thầy tiếp tục giảng bài. Dạy xong, gần mãn giờ,
thầy mới bảo :
- Các trò nghe quan Đốc dặn lúc nãy, phải nhớ đấy ! Chiều nay nghỉ học
nhưng 3 giờ các trò phải đến trường để thầy dẫn đi coi máy bay... Các trò
có biết máy bay là cái gì không ?
Cả lớp đồng thanh trả lời :
- Thưa thầy, các con không biết.
Thầy giáo giảng :
- Máy bay là cái máy biết bay . Nó bay như con chim bay vậy, nhưng nó là
con chim thật to, trong ruột nó có cái máy, nó ở ngoài Tourane bay vô, nó
sẽ đậu gần chợ Ông Bố, cách xa tỉnh 4 cây số.
Tuấn-em ngồi bàn đầu, dơ ngón tay lên. Thầy hỏi :
- Trò Tuấn hỏi gì ?
Tuấn đứng dậy, vòng tay lễ phép :
- Thưa thầy, máy bay nó đậu trên ngọn cây hay nó đậu trên nóc chợ ?
Thầy cười :
- Nó đậu trên đám đất trống phía sau chợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.