Thầy giáo hồi xưa nghèo lắm. Lương tháng chỉ được 5 đồng bạc chứ đâu có
nhiều. Thầy không có gì đãi các em , chỉ bưng trên bàn thờ xuống một quả
bánh in của cô giáo vừa làm để cúng. Thầy gọi cô lấy thêm ra ít bánh cúng
cho đủ 30 cái bánh để làm quà cho 30 em học trò.
Mỗi em đưa hai bàn tay non nớt ra lễ phép nhận lãnh quà của thầy.
Nhưng tội nghiệp không em nào ăn cả, bỏ túi để đem về khoe với cha mẹ.
Các em học trò năm 1920 đã biết quí cái bánh của thầy giáo cho Tết ,
không phải bởi nó là cái bánh , mà bởi nó là món quà Tết của thầy. Thầy
nói mấy lời cảm ơn các em, cảm ơn cha mẹ các em , và gởi lời về "mừng
tuổi" các bậc cha mẹ. Cô giáo cũng vui vẻ tươi cười , âu yêm hỏi chuyện
từng em.
Cũng buổi tối ấy , học trò lớp nào cũng đi Tết thầy giáo của mình.
Riêng ở lớp Nhất , trò Hường được toàn thể các bạn cùng lớp cử ra đọc bài
"đít cua" bằng chữ Pháp để chúc mừng thầy. Bài tự trò làm lấy , vì trò giỏi
chữ Pháp nhất lớp. Trò đã làm xong trước đó mười ngày , và chuyền tay
nhau cả lớp cùng xem. Xong , trò Liên , con thầy Thông Lễ làm y tá ở tỉnh ,
nhờ cha đem vào nhà thương đánh máy giùm trên một tờ giấy thật trắng.
Trò Quít , đứng đầu về môn vẽ , được các bạn giao cho công việc vẽ một
bó hoa thật đẹp , đủ màu , trên đầu tờ "đít cua".
Tối hôm ấy , cơm nước xong , vào khoảng 7 giờ , 40 học trò lớp Nhất quần
áo tề chỉnh , tụ họp tại nhà cậu Hường. Nơi đây , với tiền đóng góp của tất
cả lớp , mẹ cậu Hường đã mua sẵn các món lễ vật đựng trong 5 quả lớn.
Năm cậu tình nguyện bưng 5 quả , rồi tất cả cùng đi đến nhà thầy ở một
đường hẻm tối om trong thành. Chó sủa vang dậy cả xóm. Thầy giáo lớp
Nhất đang nằm võng ru con ngủ , nghiêng mình ngó ra sân thấy lố nhố
những bóng đen. Cô giáo cầm chiếc đèn Huê-kỳ đứng cửa rọi ra , quay vào
nói với chồng "Học Trò !". Cô ôm con ra để cho Thầy được rảnh. Thầy vào
nhà trong , mặc áo lương dài kết nút xương , ra ngồi ghế tràng kỷ để tiếp
học trò của thầy.
Sau khi 5 cậu đặt 5 quả lễ vật trên bàn , ai nấy đều im lặng vòng tay đứng
sau Hường. Cậu Hường cầm tờ giấy đánh máy có vẽ bó hoa vạn thọ , xá
thầy ba xá , rồi cung kính đọc. Giọng cậu run run như sợ sệt. Xin chép