Nguyễn Vỹ
Tuấn, chàng trai đất Việt
Chương 20
Gần Tết , Tuấn-em xin mẹ một đồng bạc , góp với học trò trong lớp mua
các món lễ vật để "Tết" thầy lớp Năm. Lớp nào và trường nào học trò cũng
tự động làm việc ấy, để tỏ lòng biết ơn thầy dạy dỗ. Chính cha mẹ học trò
cũng rất sốt sắng về việc ấy nữa. Thầy giáo lúc bấy giờ được học sinh kính
mến và trọng vọng lắm.
Vì học giỏi nhất lớp , lại hạnh kiểm tốt , nên Tuấn được bạn bè trao tiền
nhờ mẹ mua các đồ vật tết thầy : một quả nếp , hai chai rượu , một cân
đường bông , và một cân đường phèn. Mấy lớp lớn ( lớp Ba, lớp Nhì , lớp
Nhất ), học trò còn đọc "đít cua" để "mừng tuổi" thầy giáo. Học trò lớp
Năm còn nhỏ tuổi quá , chưa làm đước "đít cua" , nhưng cha mẹ cũng dạy
cho một vài câu lễ phép mà các em học thuộc lòng ở nhà rồi đến đọc cho
thầy nghe. Chiều 27 hay 28 tháng chạp , thầy giáo vừa ăn cơm xong , thấy
cả lớp học trò của mình toàn tụi con nít 9, 10 tuổi , mặc áo đen dài , quần
trắng , đi chưn không , rụt rè tiến vô nhà. Mấy em đi đầu bưng mấy quả "lễ
vật" tức là quà Tết, cung kính đặt giữa bàn nơi thầy ngồi uống nước trà. Tất
cả đều khúm núm , sợ sệt. Thầy giáo đang mặc áo cụt , cũng vội vàng vào
buồng mặc áo xuyến dài ra tiếp học trò.
Các em đứng vòng tay rất lễ phép , rồi một đứa được các em đề cử trước -
chính là Tuấn-em - cúi đầu xá thầy ba xá , bập bẹ nói một câu mà em đã
được cha mẹ ở nhà dạy học thuộc lòng :
- Dạ bẩm Thầy , năm hết Tết đến , chúng con xin kính lời mừng tuổi Thầy
Cô cùng quý quyến và chúng em kính chúc Thầy Cô sang Năm Mới được
Phật Trời phò hộ an khương.
Tuấn nói trôi chảy gọn gàng không vấp một chữ , xong cúi đầu xá thầy ba
xá. Toàn thể các em đều cung kính cúi đầu xá thầy ba xá.
Thầy giáo ngồi bàn , rưng rưng nước mắt. Thầy cảm động quá không nói
sao được , liền đưa tay kéo Tuấn vào lòng thầy và kéo hết cả ba chục em
vào đứng lại hết cạnh thầy. Thầy lấy tay âu yếm vuốt đầu tóc các em.