TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 271

nhớ lại mà vẫn không nhớ hết được . Tức mình, Tuấn quay trở lại để xem
tờ truyền đơn . Nhìn cột đèn bằng sắt sơn đen đứng sừng sững bên lề
đường, trên ngọn cột có một cái đèn đá lồng kính, tỏa xuống đường một
vùng ánh sáng lờ mờ nhợt nhạt, giữa cảnh đêm hôm hoang vắng . Tuấn còn
trông thấy tờ truyền đơn phất phơ trong gió . Tuấn mang quốc, nhưng bước
rất khẽ, đến gần cúi xuống lấy nhanh tờ giấy in mực tím lờ mờ, đưa ra ánh
đèn xem lại thật kỹ một lần để nhớ cho hết từng chữ . Xong, Tuấn để tấm
giấy lại chỗ cũ, đè cục đá lên rồi đi thẳng .
Dọc đường, Tuấn đọc thầm lại, và lần nầy Tuấn không quên một chữ, nhớ
không sót một dấu phết . Tuấn định đến nhà Anh và Trâm cho hai cô bạn
gái này biết . Hai cô đang học bài, ngồi thên ghế tràng kỹ . Giữa bàn chong
một cây đèn “ măng xông “ lớn, ánh sáng xanh dịu .
Thấy Tuấn vào, Anh nở nụ cười duyên, Trâm đang tra tự điển cũng ngước
mắt lên ngó Tuấn với lời chào thân ái . Trông thấy nét mặt của Tuấn hơi
khác, Anh hỏi :
- Hôm nay anh Tuấn sao buồn vậy, anh Tuấn ?
Trâm và Anh chờ Tuấn trả lời . Nhưng Tuấn trông thấy một ông “ Nhà quê
“ ngồi đối diện với hai cô bạn, đang xem hai cô học . Tuấn không biết ai,
cũng lễ phép cúi đầu :
- Chào bác .
Anh cười bảo :
- Chú của em đấy .
Tuấn vô tình chào lại :
- Chào chú .
Sự ngớ ngẩn của Tuấn khiến cho Anh và Trâm, cả ông “ Nhà quê “ cười
xòa . Anh giới thiệu tiếp :
- Chú của em làm lý trưởng ở làng, hôm nay ra Kho Bạc để nộp thuế .
Tuấn sực nhớ mấy lời trong tờ truyền đơn, liền hỏi ông lý trưởng :
- Thưa chú, chú đi nộp thuế thân, phải không ?
Ông lý-trưởng cười :
- Thuế thân, chớ còn thuế gì nữa .
- Thưa chú, hôm nay làng nào cũng phải ra Kho Bạc nộp thuế thân sao ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.