TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 273

thấy dở, thì xé đi .
Anh hiểu ý, liền đưa “ bài thơ “ cho chú Xã . Ông Xã mới đọc mấy câu đầu
đã chố mắt ngó Anh . Anh cười :
- Thì Chú Xã cứ coi hết đi . Hay lắm mà !
Ông Xã bây giờ không yên lòng, tay cầm tờ giấy mà cứ run lên, ông vừa trố
mắt xem, vừa lắc đầu lia liạ . Ông mới đọc được nửa tờ đã hoảng hồn bỏ
giấy xuống, miệng lẩm bẩm :
- Các trò nói bá láp …bá xàm … Nhà nước bỏ tù chết cha !
Anh vẫn cười :
- Chú đọc hết đi !
- Thôi mầy ! Tao không dám đọc hết đâu . Nhà nước bắt được thì ở nhà lao,
chết ông cố nội ! Tao hổng dám đọc nữa đâu .
Sự thật thì Trâm và Anh cũng lạnh cả xương sống, nhưng vì tình bạn thân
yêu nhau từ lâu, mỗi hành động hay ngôn ngữ gì của trò Tuấn đều được hai
cô bạn tán thành và nghe theo triệt để, dù biết là nguy hiểm, nhưng Tuấn
điềm tỉnh nói :
- Không phải tôi đặt ra “ Bài Thơ “ấy đâu .
Trâm cười :
- Chứ anh học ở đâu mà viết như thuộc lòng vậy ?
- Ở ngoaì cột đèn bờ sông . Không biết bàn tay bí mật nào đã viết bài đó
bằng mực tím, in đông sương trên một tờ giấy, rôì để tờ giấy ở gốc cột đèn,
lấy cục đá đè lên cho khỏi bị gió lùa . Lúc nãy tôi đi hóng mát trên bờ sông
trông thấy và lấy xem .
Ai nấy đều im lặng, sợ sệt . Tuấn đã vô tình tạo ra một không khí bí mật
ghê gớm bao trùm cả gian nhà vắng lặng . Bốn người đều nín thinh . Nhưng
Tuấn buồn bã nói tiếp :
- Tây qua đây đè đầu đè cổ dân An nam . Cho nên cụ Phan Chu Trinh và cụ
Phan Bội Châu mới làm cách mạng . Cụ Phan Tây Hồ đã qua đời thì còn cụ
Phan Sào Nam . Tuị mình là thanh niên, con trai con gái đều là thanh niên,
con của Tổ Quốc, cũng phải làm sao chứ ? Dân An Nam bị xiềng xích gông
cùm, bị Tây hiếp đáp cho đến đổi mình để tang cho cụ Tây Hồ mà cũng bị
đánh đập tàn nhẫn . Mỗi năm dân mình còn phải nộp thuế thân cho họ nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.