TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 306

quá !
- Thì đã có bài của mầy trả lời cho ổng rồi , không đủ sao ?
- Nhưng tao muốn có thêm một bài của mầy nữa . Mày làm liền đây cho tao
coi . Rồi tụi mình đem ngay sáng nay lên cho ông Tú , chứ tao nghe nói
trưa nay ổng về Gò Bồi đấy . Không trả lời được ổng , tao tức lắm . Phải có
hai đứa mình trả lời cho ổng cứng họng .
Trò Tuấn băn khoăn hết sức …Phần thì O-Vui em gái ông chủ nhà , đang
nấu chè hột sen ở bếp , mùi thơm bay lên ngào ngạt , Tuấn chỉ ngửi mùi
thơm ấy mà không muốn làm thơ …Nhưng Quỳnh cứ giục mãi , Tuấn bảo :
- Thôi mày đi ra bờ biển chơi một lát , rôì trở lại đây .
- Tao trở lại , mày phải làm xong bài thơ hỉ ?
- Mầy phải đi lâu lâu mới được . Bây giờ là 8 giờ , 12 giờ mày hãy trở lại .
- Ừ , 11 giờ tao trở lại .
Phan Quỳnh đi xong, Tuấn leo lên cái gác xếp , không ai ở , nằm sấp xuống
chiếu để viết . 11 giờ , Quỳnh trở lại Tuấn mới được 6 câu , đọc cho Quỳnh
nghe :
Há phải danh gì , một lũ trai ,
Vì mang âu phục , phải mang giầy ,
Văn minh rực rỡ ông thầy Pháp ,
Hủ lậu co ro bác Tú Tài ,
Nhục trước ông cha thua kém họ
Mong sau con cháu kịp bằng ai .
- Ðược đấy , còn hai câu nữa , làm luôn đi .
- Mày đi ra chơi ngoài chợ một lát , để một mình tao mới làm được.
Nhưng Quỳnh ra cửa còn đứng đấy , thì Tuấn gọi :
- Rồi rồi , Quỳnh ơi , vô đây !
Tuấn đọc nốt hai câu chót :
Nước nhà nô lệ không mong tiến
Mai mỉa làm chi mấy đứa trai ?
12 giờ trưa , Quỳnh và Tuấn đến nhà thầy Phạm Đào Nguyên , nơi trọ của
ông tú tài Trần Tuyển : Ông đang ngồi ghế tràng kỷ , rung đùi ngâm bài thơ
của ông ra vẻ khoái trá lắm . Quỳnh tiến tới , lễ phép chào rồi trao tận tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.