TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 1217

- Ta đã nói rồi, mỗi người có quyền lựa chọn và sự theo đuổi của mình,

tuy rằng thiên đạo từng là giấc mộng của những người luyện võ, nhưng nó
chưa chắc đã là lựa chọn duy nhất của ta, Dương lão sao phải bức ta chứ?

Tiểu nhị bưng rượu đi lên, Dương Kiếm rót bát rượu cho Tô Dung, sau

đó cũng rót cho mình một bát đầy, nói:

- Bức cô nương cũng vậy, nói tóm lại, hôm nay ba người chúng ta hãy ở

đây ngồi uống rượu, nói chuyện, chuyện bên ngoài hãy để người ở ngoài đó
giải quyết được rồi.

Tô Dung khẽ chau mày, im lặng nhìn Dương Kiếm, Dương Sâm lặng lẽ

nhặt đôi đũa, Dương Kiếm lạnh lùng liếc mắt nhìn, Dương Sâm tinh thần
chấn động, mất hứng buông đũa xuống. truyện copy từ

Tô Dung biết ban nãy Dương Sâm thử ra tay, nhưng còn chưa có động

tác gì thì liền bị cái liếc mắt của Dương Kiếm đánh tan nhuệ khí. Tô Dung
mơ hồ cảm thấy một luồng khí đang bao phủ quanh nàng và Dương Sâm,
ngày đó Toái Ngọc Chỉ Lạc Cảnh Dương nhờ vào ống tay áo trống, lay
động kình khí mới có thể miễn cưỡng bao lấy Tô Dung, mà nay Dương
Kiếm còn chưa hành động đã bày ra thiên la địa võng, động tác của y tự
nhiên hài hòa, tự do phát triển, không hề có chút sơ hở. Tô Dung càng nhìn
càng kinh sợ, trong lòng nghĩ bản thân có ở trạng thái toàn thịnh nhất cũng
khó đỡ được mấy chiêu của Dương Kiếm, thiên hạ đệ nhất cao thủ danh bất
hư truyền.

Thời gian dần dần trôi qua, trời đã trưa, nha dịch phủ Dương Châu và ba

chiếc xe chở tù nhân từ từ đi tới. Đi cả buổi sáng, chiếc lồng gỗ của chiếc
xe chở tù nhân bẩn không chịu nổi, ba người đám Hà Thịnh trên người
cũng dính nhiều vật dơ bẩn, nhưng ba người tâm hồn bất giác, nếu có người
lớn tiếng hỏi tên họ, bọn họ có khi còn ngốc nghếch mà cười đáp, nếu có
người hỏi họ có giết người hay không, bọn họ cũng có thể ngốc nghếch mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.