TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 184

Đoàn Phi trong đầu không ngừng nghĩ về đôi mắt như sao sáng của tiểu

thư mang mạng che mặt kia. Dường như ánh mắt ấy đã hút hồn hắn rồi.

- Đồ tiểu tử chẳng biết gì. Người ta vừa rồi còn mỉa mai chúng ta, ngươi

còn đắc ý như vậy.

Đoàn Phi hừ nói.

- Sao? Nàng nói cái gì hả?

Bộ dạng ngây ngốc của Thạch Bân khiến người chèo thuyền và những

người khách khác bật cười to. Đoàn Phi cũng cảm thấy rất mất mặt.

Thời điểm buổi trưa hai người ở bến Dương Châu, những năm này

Dương Châu là một trong mười đại đô thị của thế giới, phồn hoa đô hội bày
ra trước mắt. Từ huyện Bảo Ứng tới, hai người như là nhà quê ra tỉnh, gặp
gì cũng đều mới mẻ. Đoàn Phi còn đỡ, trên đường đi đi lại lại đều là nam
thanh nữ tú, khiến Thạch Bân hoa hết cả mắt.

Sau khi vào thành Dương Châu, Thạch Bân hoàn toàn trợn tròn mắt, đâu

đâu cũng lộ vẻ sầm uất, cũng không biết nên đi về phía nào nữa.

Chương 024: Giữa mùa hoa khói, xuôi về Dương Châu (2)

- Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ

Ngọc nhân hà xứ giáo xuy tiêu (1)

Trước hết đi mua ít đồ đã, sau đó xuôi dòng sông chơi đùa một chút.

Đoàn Phi nói xong, ngăn một người đi đường, chắp tay hỏi:

- Vị đại ca, xin hỏi Dương Châu có chỗ nào bán cái vật như pha lê, mà

có thể nhìn phóng đại đồ vật không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.