TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 1890

chơi ván cờ là để giữ cho ông ta chút thể diện. Trừ những kẻ điên không
cần mạng sống như Hải Thụy ra thì ai dám từ chối Chính Đức chứ?

Đoàn Phi vui vẻ nói:

- Thần đang muốn cùng Hoàng thượng tỉ thí một chút. Ván cờ này hai

người chơi hoặc bốn người chơi, mỗi bên hai người. Không biết hôm nay
Hoàng thượng muốn chơi thế nào?

Đoàn Phi gật đầu khẳng định. Chính Đức vui vẻ nói:

- Hai người chơi không thú vị. Bọn chúng đều đưa chủ soái đến trước

mặt thích khách (quân pháo) của ta. Chơi như thế này thì còn gì thú vị nữa?
Hai người đấu hai người còn có thể xem bọn chúng vây hãm ngươi như thế
nào, như vậy còn thú vị hơn nhiều. Ha … ha …

Đoàn Phi đổ mồ hôi, rầu rĩ nói:

- Thực ra việc này cũng có thể giải quyết được. Ví dụ mọi người có thể

đeo mặt nạ, mặc y phục giống nhau, sắp xếp theo thứ tự một hai ba bốn.
Bốc thăm xem người chơi cùng mình là ai. Lúc chơi cờ không ai được phép
lên tiếng. Trọng tài cũng không biết ai vào với ai. Chơi như vậy có lẽ
Hoàng thượng sẽ thấy hứng thú hơn nhiều.

Chính Đức hừng hực khí thế, nói:

- Cái này đúng là có thể thử xem sao. Có điều hôm nay không kịp. Đi, đi,

đi. Chúng ta đi đánh cờ.

Đoàn Phi xin lỗi trước đi ra phái Hoa Minh cùng Dương Sâm và Lưu

ngỗ tác về, đồng thời chuyển lời đến Tô Dung sẽ gặp nhau ở Đông Xưởng.
Không ai biết đến bao giờ Chính Đức mới cho đi, chỉ có thể phiền Tô Dung
đợi vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.