- Đại nhân, xương sườn trước ngực có vết rạn nứt rõ ràng. Vết thương
này không có khả năng lành lại được vì thế tiểu nhân đoán rằng trước khi
chết không lâu nạn nhân đã trúng một đòn rất mạnh. Không biết có phải là
đòn chí mạng hay không nhưng rõ ràng là có liên hệ đến cái chết.
Đoàn Phi lật xem ghi chú của Dương Sâm nói:
- Ừm. Tra ra nhiều manh mối thế này là không tồi rồi. Ngươi tiếp tục
kiểm tra xem sao. Càng nhiều manh mối càng tốt.
- Vâng. Đại nhân. Tại hạ sẽ đi tìm cái búa và đục để mở vết thương đã
lành lại đó ra xem sao.
Thạch Bân bước đi phấn chấn.
Hải công công nghi ngờ nói:
- Đoàn đại nhân làm vậy với bộ hài cốt e không thỏa đáng.
Đoàn Phi đi tốt, quân soái tiến vào cung của Sử Vũ Phong ăn mất quân
tướng của hắn sau đó thản nhiên đáp:
- Đối với tại hạ, tìm ra hung thủ mới là điều quan trọng nhất. Đối với
người đã chết thì hắn sẽ hi vọng rằng tại hạ có thế giúp hắn tìm ra hung thủ.
Dù có chút bất kính với hài cốt của hắn đi chăng nữa thì cũng không phải là
chuyện gì quá to tát.
Hải công công nói:
- Cũng không thể nói như vậy được. Làm tổn hại đến hài cốt là tội bất
đạo. Đoàn đại nhân phải cẩn thận.
Đoàn Phi hiếu kỳ, hỏi:
- Tội bất đạo? Đây là ý gì vậy thưa đại nhân?