TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 222

Mẫn đại nhân có chút ngạc nhiên, bị Đoàn Phi sắp làm cho mơ hồ, chính

mình còn đang do dự, thình lình nghe có người đau đớn mà rên lên:

- Không phải tiểu Vân trộm, không cần tra xét nữa, đều tại ta, là ta hại

chết tiểu Vân thưa sai gia. Ngươi bắt ta đi thôi, là ta hại chết nàng, ta không
nên sống, ta đáng chết.

Người kia đúng là thư đồng tiểu Chiêu, Đoàn Phi hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi, kẻ hèn nhát câm miệng cho ta, ngươi cho là mình gánh vác

nhận trách nhiệm liền xong hết mọi chuyện hả? Nói thật cho ngươi biết,
tiểu Vân không chết, chỉ có điều mất tích, nhưng ngươi lại không thành thật
khai báo chỉ sợ tiểu Vân sẽ bị bọn buôn người lừa mang đi bán. Đáng
thương, tiểu Vân cô nương tốt như vậy, từ nay cũng bị bán vào kĩ viện, suốt
ngày bị những kẻ buôn bán tai to mặt lớn, mình đầy hơi tiền khi nhục.

- Không cần phải nói nữa! Không cần phải nói nữa.

Thư đồng ôm đầu kêu lên, sau một lát giãy dụa, hắn đột nhiên quỳ xuống

bò đến phía Đoàn Phi, trước mặt Đoàn Phi cuống quít dập đầu nói:

- Sai gia, ngươi nhất định phải cứu tiểu Vân, cứu cứu tiểu Vân. Là nàng,

là tiểu Cúc trộm vòng tay sau đó giao lại cho tiểu Mai, sau đó tiểu Mai cố ý
tìm thời điểm để xuống dưới gối của tiểu Vân. Là các nàng, các nàng hãm
hại tiểu Vân. Ta cũng mới biết chuyện này, lúc ấy tiểu Vân đã đi rồi. Đều
trách ta, đều trách ta.

Tiểu Đào dữ dội, kinh ngạc nhìn tiểu Mai, tiểu Mai hừ một tiếng:

- Hắn điên lời người điên, có người ngu mới tin!

Thư đồng sau khi nghe được lời nói của nàng liền giận dữ xoay người

mắng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.