TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 274

Lớp giấy dán thêm giống như có hình nắm đấm lớn. Khi đó ta lại không có
cách nào, nhìn thấy trên cửa sổ có một lỗ thủng như thế, ta bèn âm thầm
suy đoán, rốt cục là thứ gì có thể làm ra cái lỗ hổng đó trên cửa sổ đây?

- Không thể nào là do gió được. Ta đứng trước cửa sổ nhìn kỹ một hồi,

phát hiện chỗ hư hại kia rất giống bị thứ sắc bén nào đó cắt mở ra. Vì thế ta
đột nhiên có suy nghĩ là, hay là có người phi đao làm rách giấy cửa sổ? Để
tránh ngộ nhận khi phán đoán hoặc bị Vương nhị thiếu gia ngăn trở, ta đành
không hé môi lên tiếng. Sau khi xác định rõ phương hướng liền cáo từ đi ra
tiểu hoa viên đó để thử tìm manh mối. Bởi vì phương hướng xác định qua
cửa sổ rất mơ hồ, cho nên ta đành gọi Vương nhị thiếu gia mở cửa sổ. Lấy
chiếc giường để đối chiếu, mục tiêu lập tức rõ ràng hơn nhiều, vì thế rất
nhanh liền tìm ra dấu vết.

- Theo suy đoán của ta, đây là dấu vết do một loại ám khí lưu lại, tỷ như

phi đao hoặc ám tiễn. Chờ ta tìm thợ mộc bỏ chỗ sẹo cứng tự làm lành của
cây long huyết đi, là có thể tìm chút đất sét nhét vào. Đợi đất sét khô rồi
cần thận lấy ra khuôn mẫu thì có thể biết được ít nhất là phần đầu nhọn của
hung khí có hình dáng như thế nào. Sau đó tìm hỏi một người lành nghề về
vũ khí sẽ biết đại khái đó là hung khí nào.

Mọi người nghe đến đó mới bừng tỉnh gật đầu. Mấy bộ khoái cùng

Thạch Bân, Quách Uy đều không che giấu sự bội phục trong mắt. Nghiêm
bộ đầu và Sử tổng bộ đầu cũng không khỏi dựng ngón tay cái, nói với Đoàn
Phi một tiếng ‘lợi hại’!

- Ta đi tìm thợ mộc!

Thạch Bân nói

- Ta đi tìm lò rèn!

Quách Uy nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.