TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 283

không phải là lãnh đạo trực tiếp của lãnh đạo trực tiếp của hắn thì Đoàn Phi
thật muốn đá cho ông ta ngã lăn quay, sau đó hét lớn một tiếng:

- Ngươi câm miệng cho ta!

Dường như không ai chú ý tới thần sắc ngày một khó coi của Đoàn Phi,

Hạ Thịnh còn cầm khúc gỗ long huyết kia nhìn kỹ một hồi. Sau đó y kinh
ngạc nói:

- Đây là vết máu sao? Cái gọi là manh mối chẳng lẽ là chỉ vết sẹo này?

- Không phải máu, đây gọi là cây long huyết. Đoàn Phi nói, muốn tìm

một thợ mộc để bỏ chỗ đã liền lại đi, rồi lấy đất sét làm thành khuôn mẫu.
Sau đó mang đi cho chuyên gia binh khí xem xem, hoặc cũng có thể biết
đây là vết thương do vũ khí nào tạo thành.

Sử Vũ Phong không hề biết Đoàn Phi đã hận ông ta đến ngứa răng, mồm

cứ thế mở máy nói sạch sành sanh.

- Đưa đệ nhìn xem.

Nhạc Ngọc Kỳ tiếp nhận khúc gỗ long huyết từ tay Đại sư huynh, sau đó

cười nói:

- Chuyện này nào có khó khăn gì? Không cần đi mời thợ mộc nữa.

Ngay khi Đoàn Phi bật thốt lên ‘đừng’, y đã cầm kiếm nhẹ nhàng gõ lên

khúc gỗ.

Chặt đánh ‘cạch’ một tiếng, nơi miệng vết thương trên khúc gỗ rơi ra

chút vụn gỗ. Đoàn Phi trầm mặt nói:

- Nhạc thiếu hiệp, ngươi cũng biết nếu như chứng cứ bị phá hỏng, rất có

khả năng sẽ không còn cơ hội tìm ra hung thủ nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.