TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 67

lý công việc hoặc là lúc buổi trưa hoặc là đêm hôm khuya khoắt. Mấy năm
qua tiểu nhân có lần nào thấy cậu ta sáng sớm tinh mơ đã đi ra ngoài đâu.
Kỳ lạ hơn là theo cậu ta đi ra không phải bà Lưu mà là Lưu thị. Tiểu nhân ở
đối diện nhà cậu ta thấy tận mắt Lưu thị gả vào Lưu gia, nhưng những năm
qua đây là lần thứ ba thấy Lưu thị ra khỏi cửa, tiểu nhân không khỏi nhìn
thêm vài lần.

Nghiêm Bộ đầu hỏi tới:

- Ông có thể nhìn rõ ràng không? Đó chính là Lưu thị?

Tôn lão hán lắc đầu, nói:

- Tiểu nhân mắt mờ, hơn nữa lúc ấy trời còn chưa sáng rõ, quả thực chưa

nhìn rõ khuôn mặt của ả. Nhưng cách ăn mặc của ả so với nửa năm trước
nhìn không khác Lưu thị là mấy. Lúc ả tiễn ra cửa, thấp giọng dặn dò một
câu. Tiểu nhân tuy hoa mắt, nhưng tai vẫn còn thính lắm. Lúc ấy ả nói là:
“phu quân đi đường nhớ chú ý cẩn thận, tiện thiếp ngóng trông phu quân
sớm ngày bình an trở về”, sau đó đột nhiên ả che miệng cười khẽ một tiếng.
Lưu Đam nói lời tạm biệt với ả, khi tiểu nhân quay đầu nhìn lại thì ả Lưu
thị đã đi vào nhà đóng cửa rồi.

- Nói dứt lời sau đó đột nhiên mỉm cười một chút?

Đoàn Phi lầm bầm một câu, đột nhiên cười nhạt, nói:

- Ta hiểu rồi, Tôn lão hán, chuyện hôm nay chúng ta hỏi ông sau khi về

nhà ông không được nói với bất kỳ ai. Nếu nghe được tin đồn gì Nghiêm
Bộ đầu tự sẽ đem ông ra gánh tội thay hung thủ!

- Tiểu nhân không dám, tiểu nhân không dám.

Tôn lão hán run rẩy rời đi. Nghiêm Bộ đầu nghi hoặc nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.