TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 688

vốn man di không giống như chúng ta, không có ai tôn thờ đạo Khổng
Mạnh. Tất cả quốc gia đều là kẻ cướp, chỉ cần ngươi tỏ ra non yếu thì bọn
họ sẽ không ngần ngại công kích ngươi, đánh bại ngươi, nô dịch ngươi, đó
chính là đạo lý sinh tồn của bọn họ. Nước này tuy nhỏ nhưng người của họ
vẫn lập được căn cứ ở nơi xa xôi vạn dặm, thậm chí còn sai khiến được cả
tổng đốc, liệu Đại Minh ta tàu bè còn có thể đi thẳng xuống Nam Dương
không? Không nói đến nước họ ở cách xa đây vạn dặm, chỉ cần nhìn những
nước trước kia từng phụ thuộc Đại Minh ta. Hiện giờ không phải đã trở
thành thuộc địa Bồ Đào Nha sao, chờ đến khi chiếm hết vùng Nam Dương,
liệu đám kẻ cướp kia có bỏ qua Đại Minh không?

- Còn có việc đó sao?

Chính Đức đứng bật dậy, rảo bước đi qua đi lại trong khoang thuyền,

nhíu mày lầm bầm:

- Năm ấy khi Mãn Thứ Gia bị Bồ Đào Nha xâm chiếm thì đương kim

thánh thượng vẫn còn nhỏ tuổi, đại thần triều đình thấy họ chịu xưng thần
tiến cống liền mặc kệ cho bọn họ chiếm đất, giờ nghĩ lại đúng là di họa
không nhỏ.

- Đúng vậy, đường đường là nước lớn vậy mà không thể bảo hộ cho tiểu

quốc phụ thuộc. Khi tiểu quốc bị người khác xâm chiếm lại không thèm hỏi
đến, còn công nhận quyền cai trị của lũ người ngoại bang… Khó trách
được các nước chư hầu thất vọng.

Tô Dung đột nhiên lên tiếng, Chính Đức nghe vậy chỉ trộm liếc nàng một

cái rồi nói:

- Việc đó cũng không thể tránh được, hiện nay trong nước chiến loạn

không ngừng, tai họa thì không ngừng ập đến, nội loạn còn chưa xong còn
đâu tâm sức mà lo họa ngoại xâm? Chuyện gì cũng có bên nặng bên nhẹ
mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.