TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 708

- Những kẻ nuôi heo, bán heo này thật đáng ghét. Đại Minh lấy họ Chu

làm quốc tính, những kẻ này lại chẳng biết kiêng kị chút nào hết. Đúng ra
đương kim Thánh Thượng nên hạ ý chỉ cấm nuôi heo, giết heo, cấm ăn thịt
heo mới đúng.

Đoàn Phi hoảng hốt. Người trước mặt đây chính là đương kim Thánh

Thượng, những lời vàng ý ngọc của anh ta một khi đã thốt ra chỉ e là khó
mà thu hồi lại được. Nếu lệnh cấm heo này thực sự truyền ra ngoài thì sẽ
gây ảnh hưởng tai hại đến cuộc sống của người dân. Hôm qua Chính Đức
vẫn còn muốn làm minh quân, hôm nay đã có một ý nghĩ hoang đường như
vậy, thật là khó hầu hạ.

Giang Bân và Tiền Ninh thì không nghĩ như vậy, hai người bọn họ lập

tức phụ họa theo. Một kẻ nói phân heo thối không ngửi nổi, còn có thể gây
ra bệnh dịch. Một kẻ nói ăn thịt heo có thể gây ra lở loét. Chỉ trong chớp
mắt, một trong mười hai loài động vật có quan hệ mật thiết với người
Trung Quốc này đã trở thành tội đồ không thể tha thứ được.

Mắt thấy Giang Bân đề nghị không cho phép dân chúng nuôi heo, không

cho phép tùy tiện bán giết heo. Nếu vi phạm thì tội phạm và người thân
trực hệ đều phải lưu đày ra biên ải vĩnh viễn. Đoàn Phi khẽ cười, nói:

- Xin hỏi ba vị huynh đài, các vị đã từng ăn thịt heo chưa?

Chính Đức và Giang Bân, Tiền Ninh nghe vậy đều sững sờ. Đoàn Phi

cười nói:

- Chỉ e là chỉ có những người thực sự quá nghèo, không thể mua nổi thịt

heo mới chưa từng ăn thịt heo. Thực ra heo chính là công thần vô danh của
Đại Minh chúng ta. Nhớ năm đó, khi Thái tổ Hoàng đế bị Quách Tử Hưng
nhốt lại, Cao Hoàng hậu Hiếu Từ đã lấy trộm bánh nhân thịt, giấu vào trong
ngực khiến da thịt bị cháy xém. Chính bánh nhân thịt heo đã có công cứu
giá đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.