TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 827

vào, trong màn có tiếng động, trong tai nghe có tiếng cọ sát như đang dệt
vải. Ông cụ trong màn vội vàng nói:

- Tiểu nhân chẳng may bị cảm phong hàn, không có gì đáng ngại. Không

dám làm phiền tới đại nhân.

Đoàn Phi cười nói:

- Phong hàn tuy không phải bệnh nặng. Nhưng nếu không điều trị kịp

thời thì cũng sẽ nguy hiểm tới tính mạng. Để bản quan xem cho cụ, không
phiền đâu.

Hắn vén tấm rèm vải lên một bên, chỉ thấy một người dùng vạt áo che

kín mặt lại, nghiêng người nằm quay mặt vào trong. Đoàn Phi khẽ mỉm
cười nói:

- Không phải cụ bị thương ở mặt, không dám cho bản quan xem đấy

chứ?

Người nằm nghiêng kia toàn thân run lên. Viên huyện lệnh Thượng

Nguyên bịt mũi cùng đi vào thấy tình hình như thế thì quát lớn:

- Tên Đậu Nguyên to gan, ngươi còn không mau xoay người lại? Lẽ nào

trên mặt ngươi có vết thương không dám gặp người khác sao?

Trưởng thôn cũng khuyên:

- Tiểu Nguyên à, ông làm sao vậy? Trong phòng cũng không có gió, ông

quay ra đây để đại nhân xem đi.

Người nằm trên giường rốt cục cũng chầm chậm trở mình quay ra, ông ta

tự động vén tấm vải che mặt mình lên giọng run rẩy:

- Đại nhân, tối qua con ngã một phát, ngất xỉu ở trong phòng nên mới bị

phong hàn. Mặt cũng bị va đập nên bị thương, con vốn không muốn dọa đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.