TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 925

- Lưu lão gia đoán sai rồi, chúng ta không phải là đến vì vụ án Chu An

mà đến vì Lưu tiểu thư, sống chết của Chu An đương nhiên là ngài không
quan tâm, nhưng còn Lưu tiểu thư thì sao? Hạnh phúc an nguy của Lưu tiểu
thư Lưu lão gia cũng không quan tâm sao?

Lưu Đam hít vào một hơi quat lên:

- Tiểu nữ có cuộc sống sung túc ở nhà họ Vương sao ta phải lo lắng cho

nó chứ? Hai vị còn nói xằng nói bậy nữa thì chớ trách ta vô lễ.

- Lưu tiểu thư sống những ngày tháng sung túc ở chỗ Vương Gia sao?

Đoàn Phi không nhịn nổi cười, tiếng cười càng ngày càng to, cười đến nỗi
phải dùng tay giữ bụng, nước mắt chảy ra ở khoe mắt, điên cuồng lắc đầu
quầy quậy như điên. Tô Dung thờ ơ quan sát bên cạnh còn thấy sợ nổi cả da
gà.

Sự cảm nhận của Lưu Đam càng sâu sắc hơn, tiếng cười như điên như

cuồng của Đoạn Phi như một con dao đâm vào lồng ngực của ông ta, vô
thức nước mắt ông ta đã giàn dụa, toàn thân đều run lên, không kìm nổi hét
lớn:

- Đừng cười nữa, đừng có cười nữa, xin ngươi, đừng cười nữa.

Lưu Đam dậm chân đấm ngực gào lên khóc, tiếng cười của Đoàn Phi

nhỏ dần, mấy tên gia binh cầm gậy xông vào, nhìn thấy tình hình trong thư
phòng không khỏi sửng sốt, kêu lên:

- Lão gia, người sao vậy? Có cần đuổi bọn họ ra không?

Lưu Đam lau mặt, đập bàn quát:

- Đi ra hết cho ta, ai cho các ngươi xông vào, mau đi ra!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.