TUỔI 17 - Trang 104

Nhiệm vụ của chúng ta là: không có một điểm ba nào trong năm học

cuối cùng này.

Điểm ba là sự lười biếng! Điểm hai là nhục nhã!
Chúng ta hứa sẽ giúp các bạn học kém để cho tập thể lớp chúng ta sẽ là

một trong những lớp tốt nghiệp dẫn đầu của thành phố Leningrad. Chúng
ta có thể làm điều đó và nhất định sẽ làm được.”

Sau đó chừa một quãng trống để các em ký tên ngay dưới lời hứa.
“Người cộng sản khác những người khác bởi họ có một phẩm chất tốt

đẹp là lời nói không tách rời việc làm, - và khi đã nói và đã hứa, thì dù cho
thân thể có tan nát ra thành từng mảnh, cũng phải làm. Cái đó gọi là làm
việc và hành động theo kiểu bolsevich

X. M. KIROV”
- Lẽ nào bây giờ công việc của chúng ta lại không tiến triển được? -

Catia nói

- Các bạn ơi. Thế là chúng ta phải ký tên đầu tiên đấy - Jenia nhắc
- Dĩ nhiên rồi? Đây, bút mực ở đây này, bạn ký trước đi! - Tamara bảo

Jenia

- Sao lại là mình nhỉ? Bạn ký trước đi.
- Đấy... lại kỳ kèo mặc cả! Thôi, đưa đây tôi bắt đầu vậy! - Catia giành

lấy bút - Thế, thế... Nghĩa là những chuyện mang ra và “chắc là” xin gác
sang một bên! Đành phải thúc ép vậy. Nghe không? Chúng mình phải
gương mẫu không thì mất hết cả uy tín và chẳng được việc gì ngoài sự nhục
nhã ra, - cô nói một cách chậm rãi và ký vào.

Jenia cầm lấy bút và suy nghĩ
- Bạn còn nghĩ gì đấy? Mọi việc đã quyết định cả rồi! - Tamara nói
- Để cho bạn ấy làm quen với nội dung một tí chứ... - Catia cười khẩy -

Bây giờ bạn ấy mới được đọc lần đầu mà lại.

- Tôi còn thuộc lòng là đằng khác - Jenia ngập ngừng rồi bỗng thở dài -

Ôi! Rồi còn phải tuyên truyền, vận động... Các bạn biết không, cần phải gọi
từng bạn một đến ký tên chứ không thì lại tranh cãi, bàn ra...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.