TUỔI 17 - Trang 144

- Ừ, thì sao? Thế còn nhấn mạnh làm gì! Nói thế là đủ rồi. Lại còn nhắc:

“Valia nhớ đấy!”. Làm như mình cần nó lắm ấy!

- Không. Bạn giận không đúng đâu. Catia đối với mọi người như nhau

cả.

- Với tất cả? Phải không? Cả với bạn và mình nữa à? Nhầm rồi, Clara.

Bạn cho rằng việc chúng mình trêu thầy Constantin Sergheevich họ để cho
ta yên đấy?

Một ý nghĩ đến với Valia một cách đột ngột. “Hay là quay lại chơi thân

với Clara? - Valia nghĩ - chính nó chả van xin là gì? Lúc đó mình sẽ biết
được tất cả những việc thảo luận ở các cuộc họp và bọn nó nghĩ gì về
mình”... Nghĩ thế cô thấy vui hẳn lên và Valia nói tiếp với một giọng khác:

- Không phải lo. Họ còn nhắc cho ta nhớ đến chuyện đó. Để rồi xem! Họ

nhắc cả bạn nữa.

- Tất cả các bạn đã quên chuyện ấy từ lâu rồi, - Clara trả lời một cách

bình thản.

- Bạn nghĩ vậy à? Nhầm rồi! Bạn thật là ngây thơ Clara ạ. Catia rất hay

nhớ dai và kín đáo. Tamara thì khinh mình ra mặt. Chính nó bảo với mình
thế. Còn về Ania mình không nói cũng biết...

Clara nghe những điều đó và rất ngạc nhiên. Em hoàn toàn không ngờ là

trong thời gian ngắn như vậy mà Valia đã kịp tích lại từng ấy sự căm ghét
và bực bội đối với các bạn cùng lớp, những người không hề có lỗi gì với
Valia cả. Nếu trước kia có những va chạm không đáng kể giữa Valia và các
bạn, thì rất chóng quên đi. “Có điều gì xảy ra với nó thế nhỉ?” - Clara nghĩ
ngợi. - Chính bạn ấy bướng, không chịu ký tên vào “Lời hứa”, thế mà bây
giờ lại đổ lỗi cho mọi người. Nhưng Clara không nói ra những suy nghĩ đó
của mình vì biết không thể làm cho Valia lay chuyển, còn cãi nhau với bạn
thì cô không muốn. Clara chưa từ bỏ hy vọng sẽ nối lại tình bạn cũ.

Câu chuyện dừng lại ở đó và đôi bạn im lặng đi đến trường, mỗi người

theo đuổi một ý nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.