TUỔI 17 - Trang 343

Catia rời các bạn đang cùng em đi lại trong hành lang và đi theo thầy

giáo.

- Giờ học hôm nay ở lớp em có chuyện gì thế?
- Thưa thầy, giờ lượng giác ấy ạ? - Catia đoán:
- Ừ! Cô Vaxilixa Antonnovna có kể cho tôi biết nhưng nói thật là tôi

không rõ lắm. Valia có chuyện gì thế?

- Thưa thầy, chính chúng em cũng không rõ ạ. Bạn ấy làm đúng, nhưng

rồi lại xóa đi hết và lẫn hết. Lúc đầu chúng em lại còn cho rằng đấy là bạn
ấy cố tình làm thế. Bởi vì bạn ấy vốn là như vậy... Bạn ấy có thể cố ý làm
để chọc tức.

- Chọc tức chính mình ấy à? - Thầy vẫn chưa tin hỏi lại. - Ơ, thế bạn ấy

nói gì?

Hai người đi xuống tầng hai và đi vào phòng trụ sở của Đội thiếu niên. Ở

đây khá nhộn nhịp, nhưng tương đối yên tĩnh hơn, thầy trò ngồi xuống bên
cạnh bàn cửa sổ.

- Vậy thì Valia cũng có chuyện gì thế hả Catia? - Thầy quay lại câu

chuyện bị bỏ dở.

- Thưa thầy bạn ấy ngày càng khó tính hơn. Bây giờ chẳng ai chơi với

bạn ấy và nói chung coi bạn ấy như người xa lạ.

- Cachiusa ạ, phải làm một cái gì đó mới được... - Constantin

Sergheevich đăm chiêu nói.

Lần đầu tiên thầy gọi em là Cachiusa. Rất phấn khởi, Catia mặt đỏ bừng,

đỏ hết cả hai tai, như Jenia thích nói. Em thở dài thông cảm, rút trong túi áo
ra cái khăn mùi xoa và chẳng hiểu tại sao lại đi lau môi.

- Thưa thầy chúng em cho rằng - Catia nói - À có một ý kiến đề nghị...

Đến thăm gia đình bạn ấy coi như chẳng có chuyện gì xảy ra. Phân công
bạn ấy làm một công tác gì đó của tập thể... Một việc gì đó để chuẩn bị cho
đêm liên hoan hay là giúp một bạn nào đó học tập. Bây giờ chúng em làm
thế này ạ: Nếu có ai bị điểm ba thì phân công một người giúp đỡ cho đến
khi bạn ấy không còn bị ba mới thôi. Thí dụ như Tamara đã làm: Tổ chức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.