TUỔI 17 - Trang 368

- Không con ạ. Những năm đầu chung sống mẹ con không yêu ba lắm.

Nhưng hình như ba hoàn toàn không để ý thấy điều đó. Sau đó chính mẹ
con thú thật với ba là mẹ con đồng ý lấy ba vì không có nơi nào nương tựa
cả. Quay về gia đình với ông bà thì không tiện, hơn nữa mẹ con cũng có
phần mến ba, nói đúng hơn mẹ con tôn trọng ba.

Lida tròn xoe mắt tiến đến cạnh ông và dừng lại cách ông khoảng hai

bước: Cái tin mới lạ đó làm cô bàng hoàng kinh ngạc.

- Sao lại như thế được?... Con cứ tin chắc là...
- Sau này thì mẹ con có yêu ba. Tình yêu đã đến sau khi con ra đời.
- Gượm đã ba... Lẽ nào có thể như thế được.
- Thế mà lại có đấy con ạ.
- Thế ba không nhầm chứ? - Cô hỏi ba gần như van lơn.
- Ồ... Ồ... không đâu! Tình yêu đã đến, một tình yêu lớn lao sâu sắc thật

sự. Sao điều đó lại làm cho con khó hiểu? Con đâu phải còn bé bỏng gì và
đến lúc phải hiểu là tình cảm có thể đến với từng người một cách khác
nhau, tùy thuộc vào những đặc điểm tâm lý của nó. Có khi tình cảm ập đến
như vũ bão và nhanh chóng qua đi không để lại một dấu vết gì. Cũng có khi
tình cảm đến một cách chậm rãi và xâm chiếm tâm hồn người ta mãi đến
khi chết. Đó là hai thái cực của cách thể hiện tình cảm, còn những sắc thái
tình cảm khác thì nằm ở giữa chúng. Ở trường chắc các con không học
phần đó chứ gì? - Ông nói đùa - Ôi, ba con mình đã chuyện trò quá lâu rồi.
Đến giờ đi ngủ rồi đấy con ạ.

- Chúc ba ngủ ngon, - Lida nói với ba.
Cô ôm cổ ba, âu yếm hôn vào trán ông và về phòng với tâm trạng bàng

hoàng khó tả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.