TUỔI 17 - Trang 367

Bấy giờ là thời kỳ chính sách kinh tế mới - “NEP”

[39]

- cho nên rất nhiều

sinh viên đến công ty nông sản và công ty công nghệ phẩm Moscva bán
thuốc lá lấy công. Con còn nhớ lời quảng cáo của Maiacovski chứ? “Không
mua hàng ở đâu, chỉ mua hàng ở công ty nông sản và công nghệ phẩm
Moscva”. Cô Galia vui mừng không kém ba. Trông mắt cô là ba biết ngay.
Cô ấy đang học tại học viện sân khấu quốc gia, gọi tắt là GITIS, sống trong
ký túc xá Nikitscaia, bây giờ gọi tắt là phố Jecsen. Kỳ cục nhất là hai người
sống ở hai nơi rất gần nhau mà mãi không gặp nhau.

Chủ nhật cuối tuần ấy ba đến thăm Galia... Cũng nên kể tí chút về cái ký

túc xá này. Con thử tưởng tượng một cái hành lang dài và rất rộng bị ngăn
ra thành nhiều buồng nhỏ bằng những tấm vải trang trí. Vào một buồng
thấy trang trí màu vàng theo kiểu văn hóa Jocko. Phòng khác thì lại theo
kiểu thị dân. Buồng khác là một cái nhà gỗ nhỏ. Đầu kia làm cái gì đầu này
nghe thấy hết. Ngay cạnh cửa ra vào là bếp, suốt ngày người ta nấu nướng,
chủ yếu là cháo kê. Những chiếc đàn dương cầm, vở thì đặt trên ghế đẩu...

Nhưng Lida ạ, trong đời mình chưa bao giờ ba thấy có ai lại vui, yêu đời,

lạc quan và nhiệt tình như những sinh viên ở đây. Hay là ba cảm giác như
vậy, vì dạo ấy ba còn trẻ. Sống ở đây có sinh viên tất cả các trường cao
đẳng nghệ thuật. Đó là những ca sĩ, nhạc sĩ, diễn viên, đạo diễn, họa sĩ,
người kéo Violon... Tất nhiên đều là những nghệ sĩ tương lai cả. Nhiều
người nay đã là nghệ sĩ nhân dân, nghệ sĩ công huân, họ phụ trách các nhà
hát, chứ còn dạo ấy họ là đám thanh niên bạt tử và yêu đời. Đói, rét, khó
khăn không làm cho họ sờn lòng... Nhưng ba đã đi quá xa... Ngay từ những
ngày đầu ba đã thấy Galia thay đổi. Cô ta đã có những dấu hiệu ngờ ngợ.
Mẹ của con là một người thông minh cho nên không tự lừa dối mình bằng
những hy vọng hão huyền. Mẹ hiểu rằng mình không có năng khiếu nghệ
thuật. - Ông Sergei Ivanovich lại châm thuốc hút và nói tiếp. - Suốt cả mùa
đông ba và mẹ hàng tuần gặp nhau độ mấy lần. Sang xuân thì ba hỏi ý kiến
mẹ xem mẹ có đồng ý lấy ba không. Đấy chỉ có thế thôi Lidusca à.

- Thế mẹ có yêu ba nhiều không? - Lida khẽ hỏi ông.
Ông Sergei Ivanovich suy nghĩ một lát và chậm rãi trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.