TUỔI 17 - Trang 37

- Đúng, nhưng tôi chỉ hối hận về việc đã tát bạn! Còn thái độ của bạn đối

với thầy Constantin Sergheevich - đó là một việc đáng xấu hổ... một cách
cư xử...

- Bạn định xin lỗi hay cãi nhau đấy? - Valia ngắt lời
Câu chuyện rõ là đã kéo dài, Jenia thập thò ở cửa để báo hiệu khi nào

thầy đến, những em khác im lặng nghe.

- Thôi đi, đừng có mà định họp quốc hội ở đây nữa - Jenia kêu lên - Tôi

cấm các bạn cãi nhau đấy, hôm nay như vậy là đủ quá rồi!

- Im nào! - Tamara nói như ra lệnh - Để yên cho bạn ấy xin lỗi, đừng có

quấy rối nữa!

- Còn xin lỗi gì nữa khi cô ta cho là mình phải! - Valia nói một cách

khinh bỉ.

- Thôi đi, đừng có giả vờ đần độn nữa! - Tamara nổi cáu - Bạn ấy xin lỗi

vì đã tát vào mặt bạn, chỉ có vậy thôi. Bạn có tha lỗi cho bạn ấy không thì
nói!

- Tôi không thể tha lỗi khi cô ta cho rằng mình không có lỗi! - Valia

bướng bỉnh trả lời.

- Thế thì giữ lấy cái tát làm kỷ niệm vậy - Tamara gắt - Đấy là việc của

bạn!

- Đúng rồi - Svetlana xen vào - Nếu bạn ấy không muốn tha lỗi thì chúng

ta tha lỗi. Ania đã tìm thấy nghị lực nhận lỗi, như vậy là tốt, là đúng phẩm
giá người đoàn viên Komsomol! Có đúng không các bạn?

Để trả lời câu hỏi, cả lớp la hét ầm ĩ, nhưng Jenia đã dẹp ngay được.
- Cô giáo đến rồi kìa. Im nào! - Em vừa kêu lên vừa về chỗ
Cô Anna Vaxilievna, giống như mọi khi, nhanh nhẹn bước vào lớp, cô

vẫy tay ra hiệu “Các em ngồi xuống”, và ngồi vào bàn. Cô vội vàng mở sổ
điểm, nhưng sực nhớ điều gì, cô ngả người tựa vào lưng ghế, chăm chú
nhìn các em học sinh. Cả lớp hồi hộp nhìn cô giáo sử chờ đợi. Chắc cô lại
sắp nói “Gập sách giáo khoa lại” hoặc “Lấy vở ra”, hoặc lấy ngón tay dò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.