TUỔI 17 - Trang 372

nhà Valia để đề nghị bạn ấy nhận lấy công tác này. Chúng tôi tưởng là thời
gian gần đây Valia đã có đủ thì giờ để suy nghĩ về thái độ của mình và nhận
ra khuyết điểm...

- Khuyết điểm gì? - Valia hỏi với một vẻ ngạc nhiên giả tạo.
- Bao giờ đến lượt bạn, bạn hãy nói. - Tamara ngắt lời Valia và đưa mắt

nhìn thầy giáo.

Catia nói tiếp:
- Bạn Valia có một thái độ kỳ quặc thế nào ấy. Tôi có thể nói đó là thái

độ giả dối. Tất cả những gì chúng ta định làm hoặc đang làm bạn đó đều
cho là ngu xuẩn không cần thiết, là trò chơi trẻ con... Mà bạn ấy cũng là
một học sinh lớp mười như chúng ta. Việc hôm qua cũng thế. Chúng tôi đề
nghị bạn ấy nhận lấy việc đỡ đầu thế mà bạn ấy từ chối.

- Tôi không từ chối gì hết.
- Bạn không đủ can đảm - Tamara nổi cáu. - Bạn cho mẹ bạn ra gặp

chúng tôi!

- Nhưng nếu mẹ tôi phản đối thì sao?
- Thôi đi... đừng chối quanh chối co nữa! Chúng tôi không phải là con

nít. Biết tỏng đi rồi!

- Khẽ chứ, các bạn! - Catia ngắt lời họ. - Tất nhiên là không nên vin vào

mẹ. Bạn có thể thuyết phục được bà cụ một cách dễ dàng. Chẳng hạn, bạn
còn không nghe cả lời mẹ khi chạy đi chơi đó sao? Thế đấy... Vấn đề về
Valia chúng ta phải làm cho sáng tỏ và phải yêu cầu bạn đó giải thích. Bạn
đó cùng học với chúng ta. Là thành viên của tập thể chúng ta.

- Tôi không phải là đoàn viên.
- Tôi nói về tập thể lớp. Đề nghị lớp cho ý kiến. Bạn nào muốn phát

biểu?

Cả lớp im lặng, không ai muốn phát biểu trước. Nhưng Svetlana bỗng

giơ tay. Valia không ngờ Svetlana sẽ phát biểu, mặt em tái đi. Em đoán ra
ngay rằng Svetlana sẽ nói gì. Còn các bạn gái khác thì lại nghĩ là Svetlana
vốn là một người hiền lành sẽ cố gắng xoa dịu vấn đề, song họ đã lầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.