TUỔI 17 - Trang 373

Quay mặt về phía Valia, Svetlana bắt đầu nói:
- Các bạn ạ, hôm nay tôi không có ý định phát biểu nhưng sáng nay trên

đường đến trường tôi gặp Valia. Tuy bạn không phải là đoàn viên nhưng là
bạn của chứng tôi nên tôi sẽ nói thẳng. Điều đó chỉ có lợi cho bạn thôi,
Valia ạ. Nếu bạn nghĩ là có ai đó ghen với bạn hoặc trả thù bạn thì thật là
uổng công. Nhất là Catia, bạn ấy là người ít nghĩ đến bạn nhất. Bạn ấy bận
chúi mũi đi rồi... Chính bạn là người có lỗi nhưng lại không muốn nhận.
Phải chăng chúng tôi không ngăn ngừa bạn? Theo tôi bao giờ lớp cũng đối
tốt với bạn và mong cho bạn tiến bộ. Nhưng còn bạn? Bạn đã làm những
gì? Chẳng hạn, bạn hãy nói thật ngay đi, nói với mọi người xem bạn nào đã
nói những lời mà sáng nay bạn nói với tôi.

Valia ngồi im lặng, mặt tái nhợt hai môi mím chặt.
- Svetlana bạn cứ nói thẳng ra đi! - Jenia nói to.
- Nếu bạn ấy không muốn nói thì tôi sẽ nói. Hôm nay chúng tôi gặp nhau

trên đường đi đến trường. Bạn ấy có ý trách móc chúng ta, rồi nói rằng một
số bạn cho là tôi chơi với Lida vì điều đó có lợi cho tôi.

Những giọng nói phẫn nộ vang lên át cả lời của Svetlana.
- Bạn ấy điên rồi!
- Nói gì ngu thế...
- Kẻ nào đã nói như vậy?
- Bạn ấy suy bụng ta ra bụng người...
- Thật là thối tha!
- Trật tự nào! Các bạn hãy bình tĩnh! Tôi sẽ mời các bạn phát biểu! Hãy

để cho Svetlana nói hết đã! - Chủ tịch cuộc họp kêu lên, hai tay gỗ vào
nhau.

Lúc hội nghị trở lại im lặng có rất nhiều người giơ tay xin phát biểu. Sự

có mặt của Constantin Sergheevich lúc đó đang ngồi ở bàn cuối không làm
ai ngại ngùng.

- Svetlana, bạn nói tiếp đi! - Catia nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.