TUỔI GIÀ - TẬP 2 - Trang 265

PHỤ LỤC I

NHỮNG NGƯỜI THỌ TRĂM TUỔI

C

ần nói một đôi lời về một lớp người già rất đặc biệt: những người thọ

một trăm tuổi. Năm 1959, ở Pháp, có khoảng 600-700 cụ, phần lớn sống ở
Bretagne. Số đông các cụ không sống quá 102 tuổi. Từ 1920 đến 1942,
không có đám tang nào của các cụ ngoài 104 tuổi. Trong số các cụ sống
trăm tuổi, các cụ bà nhiều hơn các cụ ông: bác sĩ Delore, người lãnh đạo
cuộc điều tra 1959, cho rằng tỷ lệ này lớn hơn 4/5. Trong số 27 cụ, ông
đếm được 24 cụ bà. Những cụ bà này làm những nghề rất khác nhau. Nghỉ
hoạt động đã từ ba mươi năm đến bốn mươi năm, họ sống ở nông thôn với
con hay cháu. Một số cụ ở dưỡng đường hay nhà nghỉ. Chồng họ qua đời
trước đây từ hai mươi đến bốn mươi năm. Tình hình kinh tế của họ rất tầm
thường. Tất cả đều gầy: không một cụ nào vượt quá 60 ký. Họ thèm ăn,
nhưng ăn ít. Nhiều người trong số các cụ lực lưỡng; các cụ ông cũng vậy:
có một cụ, trên 99 tuổi, vẫn chơi bi-a. Một số cụ bà hơi run, tai nặng, mắt
kém, nhưng không điếc, không loà. Các cụ ngủ ngon; chăm đọc sách, thêu
đan, và có đi dạo chút đỉnh. Các cụ sáng suốt, trí nhớ tốt, tính tình độc lập,
bình đẳng và thậm chí vui vẻ, có ý thức hài hước và thích quan hệ xã hội.
Độc đoán, các cụ ứng xử với con cháu ở tuổi 70 như với thanh niên. Thỉnh
thoảng, các cụ than phiền về thế hệ mới, nhưng quan tâm tới thời đại mình,
nắm được tình hình thời cuộc. Di truyền hình như là một trong những yếu
tố tuổi thọ của họ. Họ không có một tiền sử bệnh lý nào và không bị một
chứng bệnh mãn tính nào. Hình như họ không sợ chết. Cách ứng xử của họ
nói chung rất khác cách ứng xử của những người già ít tuổi hơn. Phải chăng
họ sống lâu vì có một sức khỏe đặc biệt về thể chất và tinh thần? Hay sự
thỏa mãn được sống thọ khiến họ được thanh thản? Cuộc điều tra không
giải đáp câu hỏi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.