TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 156

– Quên gì thế?
Hùng nói:

– Không.
Nhưng chính Hùng đã để nhỡ chuyến ca-nô mà trở lại. Chỉ vì một việc

quên nói. Hùng kéo anh Phong vào bếp, nói:

– Tôi có hai thằng b ra đây cũng đương làm cách mệnh như tôi.

Phong cười to:
– Hai thằng đi lính lên Vũ Hán suýt chết phải không?
Hùng sung sướng:

– Thế ra anh biết rồi!

***

Tiếng đập cửa tầng dưới vang thình thình, rung lên cả các chấn song tầng

trên. Lúc ấy đã quá nửa đêm. Những cái máy khâu hay làm khuya cũng
nghỉ từ lâu. Tiếng lay gióng cửa rầm rầm tiếp theo. Các nhà to trong phố
cũng đều rào một lớp gióng lim chắn ngoài cửa. Đề phòng cướp không thể
đẩy thẳng vào tấm cánh cửa phản, ở trong còn kịp tổ chức chống đỡ.

Tiếng búa, lưỡi lê, đại đao nậy đóng bập bập, tới tấp.
Trong khuya, nhà hai bên phố càng tối đen, người ta bàng hoàng chết

khiếp những cuộc lùng bắt ban đêm, dù là kẻ cướp hay lính tráng thì cũng
đều phải sợ thế cả.

Bùi mắt nhắm mắt mở chạy xuống.

Hai cánh cửa lim đã đổ kềnh ra trong những ánh đèn pin xiên vào. Bọn

cảnh sát Quốc dân đảng tràn đầy nhà, trói Bùi lại rồi tuôn thẳng lên ba tầng
gác. Gặp ai trói nấy, bắt hết - cả ông lái buôn hương liệu ở tầng ba mới từ
đâu về lúc chiều cũng bị điệu đi nốt.

Có đến hơn một tháng.
Hai mươi người, cả xưởng Nam Hưng, bị giữ trong trại giam cảnh sát

thành phố. Ngồi trong xà lim, Bùi lo nhất. Nhà cửa tanh bành ở giữaố trộm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.