TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 167

cách mệnh. Ở sào huyệt các đồn, các nha quan châu, quan bang, lính với
quan xôn xao, cuống quýt.

Phong hỏi Thụ:

– Sáng nay gặp Mã Hợp không?
– Có.
– Mã Hợp đã được tin Hùng về chưa?

– Chưa.
– Ngót nửa tháng rồi. Hùng có lạ đường không?
Thụ lắc đầu:

– Không. Hùng đã xuống Hòn Gai hai lần. Lần này lại đi với Sảo Kinh

thì không lo.

Khi anh Phong chưa về, Hùng và Thụ đã bàn nhau phải mở đường cách

mệnh xuống vùng mỏ bờ biển. Họ nghĩ một cách đầyứng: “Như vậy, khi
cách mệnh cần vượt biển ra thế giới thì đi đằng Hòn Gai nhanh gấp bao lần
phải ra Hồng Kông”. Và Hùng đã xuống Hòn Gai hai lần rồi.

Thụ rất tin Sảo Kinh, ngay mới lần đầu gặp Sảo Kinh khi Thụ về họp tổ

ở Khơ Đa.

Chu Sảo Kinh người Nùng, tính thẳng, không quen thì thào, nói cái gì thì

nói to choang choác và làm ngay. Chân Sảo Kinh bước thật cao, như con
gấu sợ bẫy. Đi đường Sảo Kinh thường nhìn xa, để ý cẩn thận trước những
chỗ đường rẽ. Cái nghề tải hàng lậu đã thành thói quen cho Sảo Kinh như
thế. Có lần lái thuê đuổi hàng trăm con trâu qua Hà Giang xuống Móng Cái
để bán lậu sang Đông Hưng. Trăm con trâu đã len lỏi lọt tất cả các đồn. Khi
Thụ gặp Sảo Kinh, Thụ nghĩ: “Người này mới đúng người biên giới, thật
cùng khổ, thật ngỗ ngược và mưu chước, đã tin chắc tin đến cùng”. Chuyến
này Thụ cử Sảo Kinh chịu trách nhiệm đưa Hùng xuống mỏ. Đem theo,
mỗi người một tay nải truyền đơn kỷ niệm Xô Viết Nghệ An cho công nhân
Hòn Gai.

Phong hỏi sang chuyện khác:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.