TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 189

Nhiều ngưòi chạy dồn sang phía ấy. Nhưng cũng nhiều người ở ngoài,

xôn xao, rồi nhớn nhác đứng im. Tiếng thì thào:

– Bây giờ tao mới dám nói, hôm qua tao cũng thấy nhiều cái này dán

trên toa tàu hoả ở Bản Trang...

– Ghê
– Làm thế nào?
– Các người có ai biết chuyện đầu cầu Tà Lài này không?

– Không.
Một người đứng cao lên, kể thật to:
– Năm ấy, dân làng Ma Mèo, làng Khơ Đa cũng đi phu thế này, có bọn

phải lên làm tận Bình Nghi kia, đi phu nửa năm chưa được về thế này, họ
bỏ việc, rồi ra ngồi nấp cả dưới chân cầu kia, đợi thằng tuần phủ ở Thất
Khê về Lạng Sơn đến chỗ cầu Tà Lài này thì người ta đổ ra đánh chết tươi
ngay trên xe ngựa.

– Bây giờ ta đợi quan lục lộ đến thì ta cũng giết như thế. Trong giấy bảo

thằng quản Lộc thầu đường dưới Keo Tấu cũng chết thế.

– Thôi, thôi!
– Thằng quản Lộc bị mấy nhát xẻng vào đầu.

– Không được đâu!
– Chúng ta khổ lắm rồi. Chúng ta đem nhau đến đây chẳng ai biết hết

mặt nhau, nhưng chúng ta chỉ biết người Thổ, người Kinh, người Nùng,
người Mán, mấy trăm con người này khổ lắm rồi, nhục lắm rồi, không chịu
được nữa, từ nay thề có chết vì đòn lý trưởng xã đoàn cũng thề không đi
làm đường cho Tây nữa.

– Hay ta về, ta bỏ về!

– Phải đấy. Cứ về thôi! Mặc mẹ nó.
Trong nháy mắt, bao nhiêu phu đã ở mặt đường hay còn ngồi trong lán

đều rùng rùng tuôn ra rồi tan hết. Những phu ở Quán Hồ mới tới cũng về
cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.