TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 4

lên, bán rượu nóng cho người hái hồi, ngay đầu rừng.

Và cứ khi mùi hồi chín lại thấy cơ man người đi trèo hồi, hái thuê. Người

Nùng ở biên giới vào, người Tày lặn lội trong các vùng khe dọc ra, người
Kinh ở Đồng Mỏ, ở Hữu Lũng lên. Họ đi thành từng bọn. Nắng lên, toả ra,
cái nắng tháng bảy rưng rưng ở các đầu rừng lao xao tiếng người đánh xe
ngựa chở hồi cho lái buôn.

Cây hồi thẳng, cao, tròn xoe. Cành hồi giòn, gãy gọn hơn cả cành khế.

Quả hồi, phơi mình xoè trên mặt lá đầu cành. Người trèo hồi hay bị ngã lúc
với tay ra hái. Người ngã hồi rơi thẳng xuống gốc, đành què gẫy mà chết,
không đỡ được. Bởi vậy, người đi trèo hồi thuê thường thèm ngụm rượu
cho dễ liều hơn.

Người trèo hồi ấy đã đứng ra trước cửa. Cái túi chàm lép đựng nắm cơm.

Chiếc xe ngựa tải hồi của lái buôn đủng đỉnh qua. ;i trèo hồi, cứ thế nhảy
trộm lên sau xe, ngồi tựa lưng vào một đống bao bì cao ngất.

Con ngựa sục mõm vào giỏ cổ rồi hắt hơi, lắc mũi mấy cái. Chẳng biết

bực mình hay mừng rỡ, con ngựa lại cất chân chạy đổi nước. Người đánh
xe gò cương lại. Nhưng cũng không biết sau lưng xe có đã thêm mấy người
trèo hồi đi nhờ.

Chỉ có lũ trẻ con trong xóm trông thấy. Chúng reo ầm lên. Chúng sung

sướng ước được trèo lên, mặc cho chiếc xe có mùi hồi thơm muốn đưa đi
xa những đâu thì đi.

Thằng con kiễng chân, nói như thét:
– Bố đi lấy cái Tết tháng bảy về... lấy về...

Nó cũng đương nghĩ cái xe ngựa đi đến những nơi sung sướng lấy cái

Tết tháng bảy về, như những đứa trẻ khác. Những cái xe tải hồi đã đi xa.
Nắng nhạt tháng bảy đọng lại, các khe, các hang rỗng trong lòng núi cũng
ẩm ướt mùi hồi.

***

Lại nghe đằng kia nhong nhong tiếng ngựa. Từ nửa đêm đã nhộn nhịp xe

ngựa, xe trâu của lái buôn về qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.