TƯỚNG MINH - Trang 1923

Lưu Hắc Thát giải thích:

- Nha dịch phủ Giang Đô đến nhà Chu gia các ngươi bắt người, phát

hiện các ngươi đã chạy thoát nhất định sẽ ra thành đuổi theo, xe ngựa dễ
làm cho người ta chú ý vả lại tốc độ chậm, cho nên chúng ta phải đổi sang
cưỡi ngựa, hơn nữa còn không thể đi đường lớn. Nếu ngươi không thể cưỡi
ngựa vậy thì rất phiền phức.

- Ta có thể!

Tôn thị lau nước mắt cắn răng nói:

- Cho dù là ngươi cột ta vào trên lưng ngựa, ta cũng nhất định có thể.

Nàng nhìn Chu Nhất Thạch một cái sau đó kiên định nói:

- Những gì thuộc về chúng ta sớm muộn gì cũng phải đoạt lại, cho nên

hiện tại nhất định phải còn sống. Bất kể như thế nào, cũng phải sống!

Lưu Hắc Thát tán thưởng nhìn Tôn thị một cái nói:

- Ngươi nghĩ thoáng hơn so với hắn.

Tôn thị lắc đầu nói:

- Bởi vì chàng còn sống, cho nên ta phải còn sống, nếu chàng xảy ra

chuyện gì thì ta còn sống có ý nghĩa gì? Nghĩ thoáng là vì muốn cùng nhau
với chàng.

Lưu Hắc Thát ngẩn ra, kính nể hẳn lên.

Y gật gật đầu với Tôn thị, từ trong bao lấy ra lương khô đưa cho nàng

nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.