TƯỚNG MINH - Trang 1946

yên ở Yến Vân Trại hay không là phải xem chuyện này có làm được hay
không.

Đại Tùy thiên hạ đại loạn, một nữ nhân có khát vọng như nàng chỉ có

thể lựa chọn một người có tiền đồ để nương tựa. Theo lý lẽ ra nàng nên đi
quận Trác tìm đến La Nghệ nương tựa. Tốt xấu gì thì La Nghệ cũng là
nghĩa huynh của nàng, hơn nữa quyền binh quá nhiều sớm muộn gì cũng sẽ
phản Đại Tùy, nhưng Diệp Hoài Tụ lại biết La Nghệ người này tâm tính quá
cứng nhắc, U Châu tuyệt đối không phải là nơi cư trú lâu dài của mình.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể đến đầu nhập Lý Nhàn. Cuộc đàm phán
một phen thật lâu ở trên thảo nguyên cùng Đáp Lãng Trường Hồng kia làm
cho nàng hoàn toàn hết hy vọng, điều theo đuổi mười mấy năm không ngờ
một khi muốn từ bỏ thế mà lại có phần giống như đã hiểu ra chân lí, nhưng
nhiều năm qua nàng đã quen với cuộc sống chạy tới chạy lui toan tính như
thế này, để cho nàng tìm một chỗ ở cố định, đừng nói hiện giờ Đại Tùy
thiên hạ đã không còn một nơi nào bình yên, cho dù coi như có, nàng cũng
không muốn có cuộc sống như vậy.

Ai nói thao túng đại cục thiên hạ này chỉ có thể là nam nhân?

Nàng cũng muốn dựa vào năng lực của mình vì mình mà tạo dựng một

tương lai yên ổn lâu dài.

Cho nên, nàng đặc biệt coi trọng việc đưa Chu Nhất Thạch đến Cự Dã

Trạch.

- Tiểu thư, hay là tiểu thư ngủ một chút đi, chúng ta đổi đường, người

của Ngõa Cương trại cũng không phải thần tiên, không thể tìm được chúng
ta.

Gia Nhi đau lòng nói.

Diệp Hoài Tụ từ từ nhắm hai mắt cười cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.