TƯỚNG MINH - Trang 2012

Diệp Hoài Tụ phát hiện nguy hiểm, chỉ có điều không đợi các nàng rút

về bờ Nam, chó ngao đã từ trong rừng lao ra, đao của Lưu Hắc Thát chém
chó ngao, Diệp Hoài Tụ nhận cung cưng Gia Nhi đưa cho nàng, đặt ba mũi
tên lông vũ lên cung đồng thời bắn ra. Ba mũi tên giống như sao băng bay
ra ngoài, bắn trúng ba tên Cẩm Y Thị Vệ đuổi đến gần nhất. Sở dĩ đột nhiên
ra tay mà không lựa chọn lảng tránh, là vì Diệp Hoài Tụ biết càng nàng đã
không còn đủ thời gian để tránh né. Hơn nữa trong tay Long Đình Vệ nhất
định có bức họa của Chu Nhất Thạch, nói không chừng những người đuổi
theo còn quen biết Chu Nhất Thạch, cho dù muốn giả làm người qua đường,
sao có thể giấu diếm được?

Còn không bằng trực tiếp ra tay, ngăn truy binh lại một chút.

- Gia Nhi, em và Chu Nhất Thạch quay về bờ Nam trước!

Diệp Hoài Tụ hơi hơi nhíu mày, nhận lấy mũi tên từ trong tay Gia Nhi.

Gia Nhi chậm rãi mà kiên định lắc đầu:

- Tiểu thư người lui về bờ nam, em thủ ở chỗ này.

Diệp Hoài Tụ lạnh giọng nói:

- Chẳng lẽ còn cần ta nói đến lần thứ hai sao?

Gia Nhi đứng ở bên cạnh Diệp Hoài Tụ nói:

- Tiểu thư, lần này bất kể như thế nào em cũng sẽ không nghe lời người,

hoặc là để cho em ở bên cạnh người, hoặc là chúng ta cùng đi. Sống cùng
sống, chết cùng chết.

Diệp Hoài Tụ chậm rãi gật đầu nói với Chu Nhất Thạch:

- Bè gỗ vẫn còn, may mà không bị hủy, ngươi tự mình chèo bè quay trở

về bờ Nam đi. Lần này không ai có thể đứng ra bảo vệ ngươi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.