TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 260

Di động rung.

Thái Thiết cầm lên, mở cửa rồi đi ra ngoài.

“Biết rồi.”

Nghe xong, Thái Thiết tắt máy. Sau đó lại ấn số khác.

* * *

Khi Việt Tuyên lòng như lửa đốt đến bệnh viện, chiếc xe cứu thương

cũng vừa đến, đèn đỏ trên nóc xe quay loang loáng, réo đinh tai! Các bác sĩ
và y tá đứng đợi vội chạy ra, cửa xe mở, đầu tiên là lái xe mặt đầy máu
được khiêng ra, tiếp theo là Diệp Anh mặt trắng bệch như tờ giấy hôn mê
bất tỉnh.

Nằm trên băng ca trắng như tuyết.

Hai mắt nhắm nghiền, mặt đầy vết máu, dường như đã được ai đó cẩn

thận lau đi, nhưng máu từ những vết thương chi chít vẫn không ngừng chảy
ra.

Miệng chụp bình dưỡng khí.

Một cánh tay buông thõng, giống như…

Cố kiềm chế cơn đau tim dội lên, Việt Tuyên nắm chặt tay vịn xe lăn,

thử đến gần chút nữa. Các bác sĩ và y tá nét mặt căng thẳng đẩy chiếc băng
ca qua trước mặt anh, đi về phía phòng cấp cứu.

“Nhanh!”

Việt Tuyên sốt ruột giục Tạ Bình đẩy anh đi theo, lúc đó một người từ

chiếc xe cứu thương đi ra, chính là Việt Xán!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.