TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 36

Ngón tay từ lông mày, nhẹ nhàng trượt xuống má, cô xuýt xoa nói:

“Em cảm thấy, nếu cứ nhìn anh thế này, có lẽ em sẽ yêu anh mất…”.

Anh cau mày.

Hơi né về sau.

“A, cuối cùng cũng có phản ứng rồi”, cô bật cười. Điểm sáng nhỏ xíu

trong đồng tử lấp lánh, cô nhướn người xích lại gần anh hơn, giọng ngọt
như mật: “Đột nhiên em rất tò mò, nếu em hôn anh, anh sẽ thế nào nhỉ?
Liệu có phải vẫn lạnh lùng, thờ ơ như thế?”.

Nói rồi, cô từ từ nhích đến môi anh.

Thật chậm thật chậm.

Chỉ cần anh với tay là có thể đẩy cô ra.

Môi anh nhợt nhạt và lạnh ngắt, mang hơi lạnh của đêm. Thật ra cô

chỉ muốn khuấy động khiến trái tim hờ hững của anh trở nên nổi giận,
muốn trêu đùa anh một chút, dù làm anh tức giận, còn hơn nhìn anh dửng
dưng với tất cả như thế này. Nhưng, càng nhích lại gần, luồng khí lạnh như
băng trên cơ thể anh cơ hồ càng mãnh liệt, hơn nữa, môi anh dường như
kiên định lạnh lẽo đến mức như chưa từng nhuốm dục vọng.

Sự lạnh lùng kiên định đó khiến mắt cô nheo lại.

Cô hôn anh.

Hôn rất mạnh.

Lặp đi lặp lại, cô hôn thật mạnh lên môi anh, hơi thở nóng dần, gấp

dần, vòng tay ra sau, nhẹ nhàng ôm gáy anh, rồi lại hôn thật mạnh, cơ hồ
muốn hít hết hơi lạnh trên đôi môi ấy, cứ thế hôn mãi, rất lâu, cuối cùng cô
thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.