TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 35

Đột nhiên cô rất muốn hướng vào anh chụp nhanh một kiểu, để xem

liệu anh có còn thờ ơ nữa hay không. Nhưng rồi cuối cùng cô từ bỏ ý định,
ngoan ngoãn ngồi đối diện với anh.

“Tại sao em có cảm giác”, cô ngồi xuống đi văng, cười nói: “Anh

giống như một người sắp chết, hoặc là đã từng chết một lần vậy?”.

Anh dửng dưng nhìn cô.

“Đúng, chính là ánh mắt đó, ngay cả khi em nói khiếm nhã như vậy,

dường như nó cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Là do sức khoẻ của anh
chăng? Do bệnh hen quá nặng, sống quá khổ sở, nên anh không muốn sống
nữa chăng?”, cố ý khiêu khích, thấy anh không mảy may phản ứng, cô thở
dài, cúi đầu mân mê chiếc máy ảnh, xem lại những bức hình vừa chụp,
“Anh xem, căn phòng sao mà đẹp thế, chỉ cần giơ máy chụp đại một kiểu
cũng đẹp thế này”.

Xích lại gần, cô đưa máy ảnh cho anh xem.

Nhấn nút di chuyển từng bức ảnh.

Mỗi tấm đều đẹp như tĩnh vật trong tranh sơn mài.

“Tuyệt quá, thế giới có biết bao người suốt cuộc đời cũng không được

bước chân vào khách sạn như thế, vào trong căn phòng hoa lệ thế này, nếu
anh không biết trân trọng thì thật đáng tiếc”, nhìn anh, cô lắc đầu, “Hơn
nữa, anh lại đẹp trai như vậy”.

Ngồi trên đi văng, cô hơi vươn về phía trước, ngón tay khẽ chạm vào

mặt anh.

“Anh biết không? Anh thật sự rất đẹp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.