“Phan Đình Đình ư ?”
Nghe George kể lại chuyện xảy ra trong cuộc họp hội đồng quản trị
hôm qua, Tracy sửng sốt tròn mắt, ngây ra một lát mới nói: “Sâm tiểu thư
đã nghi oan cho Diệp tiểu thư rồi, tuần trước Diệp tiểu thư đã bảo tôi tìm
cách liên hệ với Phan Đình Đình, chứ không phải hôm qua nghe Sâm tiểu
thư trình bày kế hoạch mới nảy sinh ý nghĩ !”.
“Tôi không thấy cô nhắc đến chuyện đó.”
George cúi đầu sửa móng tay bằng chiếc dũa nhỏ.
“Đó là bởi vì tôi vẫn chưa liên hệ được”, Tracy lúng túng, “Phan Đình
Đình rất kiêu, không dễ dàng gặp được người quản lý, mà Diệp tiểu thư còn
nhắc tôi, khi thương lượng nhất định không được hạ mình, ảnh hưởng đến
hình tượng của ‘MK’ …”.
Lúc trao đổi qua điện thoại, người quản lý của Phan Đình Đình đã hỏi
khéo, nếu Đình Đình dùng trang phục của MK, MK có thể dành cho những
tài trợ như thế nào. Cô đã hỏi ý kiến Diệp tiểu thư, câu trả lời của Diệp tiểu
thư là không có tài trợ gì hết, nhưng sẽ giảm giá 90% bộ lễ phục được may.
Người quản lý của Phan Đình Đình tức giận cúp máy.
Nghĩ đến đây Tracy bắt đầu lo lắng.
Cô đã có một thời gian dài làm việc với Sâm tiểu thư, biết Sâm tiểu
thư rất giỏi trong mối quan hệ xã hội, chỉ ngại Sâm tiểu thư không những
tài trợ toàn bộ trang phục cho Đình Đình mà còn hứa hẹn dành cho nhiều
đãi ngộ đặc biệt khác. Như thế, Phan Đình Đình cuối cùng sẽ chọn bộ lễ
phục nào để xuất hiện trên thảm đỏ Hollywood vẫn còn rất khó đoán.
“Tôi nghe nói”, George vừa giũa móng tay vừa thong thả góp chuyện,
“Sâm tiểu thư đã hẹn được Phan Đình Đình chiều mai đến cửa hiệu ‘Sâm’