TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 507

TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN

Minh Hiểu Khê

www.dtv-ebook.com

Quyển 2

Chương 5

Cô là Dạ Anh(1) – đứa trẻ của đêm, được sinh ra đúng vào thời khắc

tà ác, đầy rẫy tội lỗi. Cô độc ác và là khởi nguồn của mọi tai họa.

(1) Trong tiếng Trung, “Dạ” và “Diệp” có âm đọc giống nhau.

Bình minh, tiếng chim hót vang bên ngoài cửa sổ, Diệp Anh mơ màng

mở mắt, thấy bên cạnh vẫn là hình bóng êm đềm, sạch sẽ đó. Cô dụi đầu,
nép sát vào bờ vai đàn ông đẹp đẽ, một lát sau mới lười biếng đặt một nụ
hôn lên vai anh.

“Em ngủ ngon không?”

Trong ánh ban mai, Việt Tuyên hỏi ôn hòa.

Anh quen dậy sớm, nhưng vì cánh tay bị cô ôm chặt, nên đành năm

bên cạnh cô đến giờ. Dịu dàng vuốt mái tóc dài hơi rối của cô, gương mặt
vốn trắng bệch của anh ửng lên chút hồng hào.

“Ưm, em đã có một giấc mơ.”

Nhắm mắt, cười đáp, cô giống một cô bé tiếp tục nép sát vào vai anh,

không muốn buông ra. Dưới tấm chăn mỏng, đôi chân trần của cô cũng
quấn chặt lấy đôi chân thon dài của anh.Trong lòng mãn nguyện như được
thứ gì đó lấp đầy, cô không muốn cử động chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.