TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 505

nhận được từng đường vân trên môi anh, đôi môi nhợt nhạt, hơi khô. Anh
yếu ớt gắng sức hôn cô, cô thậm chí có thể cảm nhận được mùi vị của
thuốc còn sót lại trong miệng anh. Đôi môi anh chậm rãi di chuyển trên môi
cô, nhẹ như lông vũ, nhưng rõ ràng từng phân, từng tấc lại cham đến tận
đáy lòng cô.

Cô…

Được anh yêu như thế…

Khép mi lại, nước mắt thấm dần vào trái tim khô cạn, chưa bao giờ

như giây phút này, cô cảm nhận sâu sắc mình được người khác yêu thương.
Hơi lạnh từ cơ thể anh qua đôi môi thấm dần vào lòng cô, từng chút, từng
chút một tưới mát trái tim khô cạn bao ngày.

Nụ hôn của anh giản đơn nhường nào.

Không hề kiểu cách.

Thậm chí cũng chẳng có sự kích thích rực lửa.

Cũng giống như tình cảm anh dành cho cô, đơn thuần như sự trường

tồn vĩnh cửu. Không biết từ bao giờ, nó đã ở đó, bất luận đến lúc nào, nó
vĩnh viễn ở đó.

Trong đêm sâu, nụ hôn giản đơn ấy dần trở thành nụ hôn nồng nàn

nhất trên đời, khiến người ta khó có thể kìm nén được. Từng tế bào trên
người cô đều trở nên nhạy cảm, phấn khích khác thường, dấy lên niềm khát
khao vô tận. Dường như anh cũng vậy, hai má tái nhợt đã đỏ ửng lên đầy
ham muốn, ánh mắt si mê, đôi bàn tay ôm lấy má cô càng lúc càng siết
chặt. Anh bắt đầu làm chủ môi cô, nhẹ nhàng nhưng đầy khát khao không
thể cưỡng lại.

“Tuyên…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.