TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 602

thể nhìn thấy tầng tầng lớp lớp những nụ hoa trên ban đầu chận rãi vươn
mình, còn những nụ hoa trắng tinh xinh đẹp, từng li, từng tí một, từng cánh,
từng nhụy phấn quấn quýt lấy nhau, run rẩy, khép nép từ từ nở rộ trong làn
mưa trong suốt, long lanh…

Vì vậy, khi tiếng nhạc lên, lúc đầu anh tưởng đó là tiếng hát phát ra từ

tận đáy lòng anh. Nhưng tiếng nhạc càng lúc càng nhanh, càng lúc càng lớn
dần! Càng lúc càng gấp gáp! Anh đành cuối đầu, móc di động trong túi
quần ra. Trong bóng tối lờ mờ, màn hình điện thoại mới tinh hiện lên số
điện thoại gọi đến. Chiếc điện thoại mà em trai anh mới tặng, trong đó cũng
mới chỉ có một số điện thoại duy nhất. “Việt Tuyên?” Vừa nghe máy, anh
bỗng nhiên hoan hỉ khi thấy bóng dáng cô thấp thoáng bên khung cửa sổ
đầy tường vi trắng trong mưa, cô đang đi về hướng cửa sổ…

Bên ngoài, mưa gió, sấm chớp đan xen.

Từng tia chớp trắng toát lên như muốn xé tan vạn vật!

Giọng nghẹn ngào, câu chuyện đột nhiên đứt đoạn tại đây, đêm sâu u

tối và tia chớp trắng bạc phếch như hiệu ứng slide đan xen phản chiếu trên
gương mặt Việt Xán, cả người anh đã bị kéo vào hang sâu ký ức tăm tối
mất rồi. “Đêm đó…”, hờ hững ngắm nhìn mưa gió, sấm chớp giữa đêm
khuya bên ngoài, không biết bao lâu sau, cô mới nghe thấy giọng nói nghẹn
ngào, khô khốc của anh: “…Mẹ anh cũng qua đời.”

Cô sững sờ ngẩng đầu.

Trong lòng cô kinh hãi tột độ.

Việt Xán vẫn ngồi trên thành bồn tắm, bóng đen tối tăm như nín thở

bao trùm toàn thân. “Mẹ anh… trong cái đêm đó… cũng qua đời.” Anh
nhắc lại một lần nữa, giọng nghẹn lại như thể vết thương đã khô miệng lâu
ngày nay rách toạc ra. Rất lâu trước đây, máu còn chưa kịp chảy ra, vết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.