TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 671

“Vẫn còn một người bạn, cũng là người mà tôi vô cùng cảm kích.”

Một chùm sáng khác! Vị trí chính giữa hàng ghế đầu tiên dưới khán đài,
vốn ngồi trong bóng tối bên cạnh Sâm Minh Mỹ, Việt Xán trong nháy mắt
bọ luồng ánh sáng trắng lóa tỏa chiếu! Tư thế mạnh mẽ, hoang dã, ngũ
quan sắc nét đến mức gần như rực rỡ, dưới luồng sáng đó, toàn thân Việt
Xán toát lên nét nam tính mạnh mẽ, khiến trái tim của rất nhiều quan khách
nữa đột nhiên lỗi nhịp.

“Xán!” Trên sân khấu, phía bên trái là Việt Tuyên ngồi trên xe lăn, ánh

mắt Sâm Minh Mỹ chan chứa tình cảm sâu sắc, mỉm cười nhìn về phía Việt
Xán, giơ cánh tay phải ra, đợi anh bước lên, nắm lấy tay cô!

Trong bóng tối trên con đường dẫn đến sân khấu.

Diệp Anh chứng kiến cảnh tượng lãng mạn ấy, gương mặt không chút

biểu cảm.

Trong chùm sáng chói mắt.

Phát hiện mình đã trở thanh tiêu điểm của toàn hội trường, Việt Xán

nhướng mày, như cười mà như không, nhìn lên Sâm Minh Mỹ trên sân
khấu. Sâm Minh mỹ lại đưa tay hướng về phía anh. Anh vẫn không cử
động.

“Hừ.” Phan Đình Đình đỏng đảnh “hừ” một tiếng, đắc ý ngồi càng sát

vào Việt Xán hơn, gương mặt xinh tươi, tựa đầu vào vai anh đầy mập mờ.

Các phóng viên truyền thông lập tức ra sức chụp ảnh “Tách! Tách!

Tách!”. Thấy Việt Xán vẫn ngồi ung dung, dường như không định lên sân
khấu tung hứng với mình, Sâm Minh Mỹ có chút ngượng ngùng, cười
gượng, lùi vài bước về phía Việt Tuyên đang ngồi trên xe lăn bên cạnh, cầm
micro, thiết tha nói với Việt Xán trên hàng ghế khán giả:

“Xán, cảm ơn anh, trong cuộc sống của em…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.