TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 197

T

18

KINH NGHIỆM VÀ Ý KIẾN CỦA CÔ

OPHELIA

rong ý nghĩ ngây thơ của mình, bác Tom thường tự so sánh
với số phận của Joseph ở Ai Cập

[7]

. Bác thấy mình được ưu

đãi hơn, và, sự thật, những mối quan hệ của bác với ông chủ
ngày càng tốt hơn; sự so sánh ấy ngày càng thấy đúng.

Augustine, vốn bản chất vô tâm, không chú ý gì đến tiền bạc. Cho

đến nay, mọi việc chi tiêu chợ búa trong nhà chủ yếu giao cho Adolph,
một người cũng vô tâm và tiêu pha bừa bãi chẳng kém gì chủ. Thành
thử, việc ăn tiêu rất lãng phí. Bác Tom vốn từ lâu đã quen đảm nhiệm
mọi việc chi tiêu trong nhà, lấy làm băn khoăn về lối làm ăn bừa bãi
như thế. Bác lặng lẽ tìm dịp bày tỏ ý kiến với ông chủ.

Thoạt tiên, Augustine ít sai bảo bác Tom; sau, thấy bác là người

hiểu biết lẽ phải, lại tháo vát, anh ngày càng tin yêu bác và cuối cùng
giao cho bác tất cả việc chợ búa trong nhà. Thấy thế, một hôm Adolph
phàn nàn với chủ. Augustine đáp:

- Adolph! Cứ mặc bác Tom đấy với tôi. Anh hãy biết việc của anh.

Bác Tom biết giá cả, biết chi tiêu đúng mức. Phải có người như bác ta,
không thì một ngày kia, đến hết sạch gia tài.

Lòng tin của ông chủ đến mức không xem lại chứng từ, mà cũng

chẳng hề đếm số tiền còn lại, có thể làm một người nô lệ sa ngã.
Nhưng bác Tom là một người bản chất thật thà, không hề bị đồng tiền
quyến rũ. Chủ càng tin ở bác, bác càng thấy cần phải thanh toán thật
chính xác.

Adolph là con người khác hẳn. Tính tình lông bông, bạ gì cũng

thích mua, anh ta coi tiền của chủ cũng như tiền của mình. Augustine
dù dễ dãi đến đâu, cuối cùng cũng phải suy nghĩ. Anh thấy nếu cứ để
mấy người nô lệ tự do hoành hành như thế, thì có khi nguy hiểm. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.